A Tự nghe đến đây mặt biến sắc, hắn không biết là rốt cuộc hai người phụ nữ ngu ngốc kia nói cái gì? Để bây giờ Vũ Minh Nguyệt có thể nở nụ cười đáng sợ như thế này.
" Thiếu phu nhân, làm sao mà có chuyện đó được! Dạo này sếp vô cùng bân rộn, với Trình thư ký chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới thôi, chẳng có gì là thân mật ở đây! Thiếu phu nhân, cô đừng nghe những người nhiều chuyện ăn nói bậy bạ!" Hắn lập tức thay chủ giải thích.
" Là vậy sao? Nếu như thế thì Lệ Thị cũng nên đổi lễ tân rồi, cậu giúp tôi sắp xếp nhé!"
" Tiểu Uyển, chúng ta đi thôi! Thức ăn sắp nguội rồi!" Vũ Minh Nguyệt tỏ ra thờ ơ nói, cô đứng lên gọi Tiểu Uyển đi cùng.
Mà hai nữ lễ tân lúc này ngã ngồi xuống đất, nước F đang bị suy thoái kinh tế, bọn họ may mắn khi làm việc ở Lệ Thị. Nhờ vậy mới đủ chi phí để lo cho gia đình, bây giờ bị đuổi rồi bọn họ làm sao sống nổi đây.
" A Tự, anh giúp chúng tôi cầu xin được không? Bây giờ mà bị đuổi thì chúng tôi chết mất!" Hai người họ khóc lóc cầu xin.
" Tự làm thì tự chịu đi!" A Tự khinh thường nhìn hai người họ, hắn cũng không hiểu sao những kẻ não ngắn như thế này cũng có thể bước vào tập đoàn của Lệ Gia.
Ở trong thang máy, Tiểu Uyển vẫn còn bức xúc, cô ấy không hiểu tại sao Vũ Minh Nguyệt lại dễ dàng tha cho hai người kia như vậy. Đuổi việc bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chap-va-cuc-cung-bao-boi-cua-tong-tai/1848594/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.