Ngôn Ân Ly ngày hôm sau tỉnh dậy mặt trời đã lên cao, cô ngồi trên giường ôm cơ thể đau nhức đến rã rời. Bên cạnh Ngôn Kiến Hào vẫn ngủ say, đêm qua hắn cứ như một con thú dữ vậy, làm cô cả đêm mà vẫn không thấy thoả mãn.
Cô chỉ có thể nhìn hắn mà thở dài, mối quan hệ này cô dần cũng thấy thật mệt mỏi, hai người tại sao phải chịu cảnh như thế này chứ, cô kiếp trước là đã làm chuyện gì sai sao?
Ngôn Ân Ly thu lại những suy nghĩ tiêu cực, cô chậm rãi bước xuống giường để vào phòng tắm rửa. Cơ thể cô bị hắn tàn phá, cánh môi non mềm cũng bị hắn cắn đến rách ra. Bôi thuốc lên vết thương xong, Ngôn Ân Ly đi đến phòng bếp nấu bữa sáng, lần này để cô nấu cho hắn ăn vậy.
Ngôn Kiến Hào ở trong phòng, hắn bị mùi thơm của thức ăn làm thức giấc, tác dụng của thuốc vẫn còn, nó khiến đầu Ngôn Kiến Hào đau như búa bổ. Hắn cố gắng đứng lên, đi thẳng vào phòng tắm rửa mặt, rồi mới bước ra ngoài. Nhìn cô đang loay hoay nấu thức ăn, hắn lại thấy lúc này cô trông rất xinh đẹp.
" Ân Ly, anh xin lỗi! Chuyện tối hôm qua, anh là bị Mộc Tú Linh kia bỏ thuốc, cho nên mới hung hăng như vậy!" Hắn đi đến sau lưng cô nói khẽ, cảm thấy bản thân mình lúc này thật tội lỗi.
" Không sao đâu! Em hiểu mà! Anh mau đến ăn sáng đi, thức ăn sắp nguội cả rồi!" Cô không nhìn hắn, chỉ gượng cười nói.
Cả buổi sáng hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chap-va-cuc-cung-bao-boi-cua-tong-tai/1848585/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.