Lương Duy Âm vẫn trơ mặt ngồi đó, khoảng 10 phút sau, cô ta mới đi vào phòng thay đồ và trang điểm. Thời tiết lạnh giá, nhưng cô ta lại để mọi người chờ hơn 45 phút ở ngoài trời, còn mình thì ở trong phòng thay đồ tránh cái lạnh thấu xương.
Vũ Minh Nguyệt đứng bên ngoài run rẩy đến lợi hại, cô liên tục hắt hơi co rúm cơ thể. Bất bình trước thái độ của cô ta, Vũ Minh Nguyệt mang gương mặt nóng giận đi vào phòng thay đồ.
" Hahaha, cho bọn họ chờ bên ngoài đến đóng băng luôn đi!"
" Tốt nhất là cho Vũ Minh Nguyệt cảm lạnh đến chết!"
Vũ Minh Nguyệt vừa bước tới, cô đã nghe thấy âm thanh cợt nhã của Lương Duy Âm và trợ lý của cô ta. Máu nóng dồn đến não, cô nhanh tay lén ghi hình lại, rồi đạp tung cửa bước vào trong.
" Lương Duy Âm, cô đừng có mà quá đáng! Mọi người thì đang chờ cô trong thời tiết \-5°C, còn cô lại ở đây cười đùa vui vẻ. Cô có tin tôi nói lại với Lệ Tổng không?" Vũ Minh Nguyệt lớn giọng nói.
" Các người đáng bị như vậy mà! Lũ hạ đẳng hèn mọn thì phải sống luồn cúi như vậy đấy!" Lương Duy Âm tươi cười nói, ẩn sau lớp mặt nạ da người, là một con rắn độc ngạo mạn.
Vũ Minh Nguyệt siết chặt nắm tay, cô hùng hổ đến gần Lương Duy Âm, nắm lấy cổ áo cô ta kéo mạnh lên.
" Này cô làm cái gì vậy?" Trợ lý của cô ta bất ngờ kêu lên.
" Im miệng lại cho tôi!" Vũ Minh Nguyệt ném ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chap-va-cuc-cung-bao-boi-cua-tong-tai/1848536/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.