Vũ Minh Nguyệt lờ đi sắc mặt xấu xí của Lương Duy Âm, cô nhắm mắt ngủ một chút, để chuẩn bị tinh thần và sức lực đối phó với cô ta. Khoảng cách đến nước N không xa, chỉ mất hai tiếng đồng hồ, mọi người đã đến nơi.
Vũ Minh Nguyệt nhàn nhã kéo vali ra xe, cô không thèm để ý đến Lương Duy Âm, một mình bắt xe về khách sạn. Lấy thẻ phòng, cô nhanh chóng lên phòng tắm nước ấm một chút. Thời tiết ở đây lạnh hơn cô tưởng, ở bên ngoài một chút thôi mà tay chân của cô đã lạnh cóng cả lên.
" Lạnh thật đấy! Mình muốn mau mau trở về cơ!" Vũ Minh Nguyệt thưởng thức ly sữa nóng nói.
Điện thoại của cô đổ chuông, là Lệ Tử Sâm gọi đến, anh canh giờ cũng chuẩn thật đấy. Cô vừa mới xong xuôi mọi việc, thì anh đã gọi đến rồi. Vũ Minh Nguyệt nhấc máy, cô ôm ly sữa vào lòng tìm kiếm hơi ấm.
" Đã đến rồi sao? Thời tiết có lạnh lắm không? Anh đã chuẩn bị túi sưởi, găng tay, và nhiều thứ cho em. Nhớ phải chú ý sức khỏe một chút! Lát nữa phục vụ phòng sẽ mang thức ăn cho em, anh đã đặt những món mà em thích."
" Ban đêm trước khi ngủ kiểm tra lại cửa phòng một chút, anh không muốn em gặp bất cứ tình huống xấu nào cả." Lệ Tử Sâm luyên thuyên nói, anh chẳng cho Vũ Minh Nguyệt nói lấy một câu.
Cô chỉ mỉm cười lắng nghe anh nói, trước đây Lưu Phi Phàm chưa từng đối với cô như thế này. Cô lại không hiểu sao mình có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chap-va-cuc-cung-bao-boi-cua-tong-tai/1848534/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.