Ngay khi Mục Duyên Đình ôm Hứa Niệm An bước ra khỏi quán bar, Khương Sơ Tình cũng nắm tay Tiểu Thiên Dục chạy đến.
Hứa Niệm An bị ôm trong tay Mục Duyên Đình cũng không thành thật, vừa giãy giụa vừa vẫy tay về hướng quầy bar hét lớn, "Tiểu ca ca, lần sau chơi cùng nhau nhé."
“Không có lần sau, em nghĩ mình còn có cơ hội chạm vào thứ kia sao?" Giọng nói u ám của Mục Duyên Đình lướt qua đầu cô.
Lần say xỉn gần đây nhất, Quý Thừa Ngọc đã tranh thủ xen vào, cả hai suýt chia tay vì sự cố này.
Lần này thì tốt rồi, trực tiếp lôi kéo ba người, còn gọi bọn họ là tiểu ca ca.
Mục Duyên Đình ngữ khí trầm thấp nén giận, “Hứa Niệm An, được, em được lắm!”
Hứa Niệm An cau mày, ở trong ngực anh ngẩng đầu nhìn anh, chỉ vào anh hỏi, “Anh đang lười biếng sao? Sao không đi chiến đấu với tiểu quái thú?"
Khương Sơ Tình không ngờ cô lại say như vậy, vội vàng tiến lên giúp mở cửa xe.
“Mục tiên sinh, để tôi lái xe, anh phía sau chăm sóc cô ấy?"
Mục Duyên Đình nhìn Hứa Niệm An vẫn không thành thật trong vòng tay anh, gật đầu, lạnh giọng nói, "Cảm ơn."
Khương Sơ Tình cười, "An An cũng là bạn của tôi, chuyện này không sao cả, Thiên Dục, lên xe nhanh lên."
Tiểu Thiên Dục gật đầu rồi vội vàng đi theo Mục Duyên Đình vào trong xe.
Khi Hứa Niệm An nhìn thấy Tiểu Thiên Dục, cô ấy đột nhiên ngồi thẳng dậy với vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cao-cap-vo-ngot-ngao-den-tan-xuong-tuy/3132255/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.