Kể từ lần cuối cùng cô ở nhà cũ Mục gia, Cố Giao Giao biết rằng Mục Duyên Đình tiếp cận cô là vì anh ấy nhầm tưởng rằng cô là Tiểu Phúc Tử, Cố Giao Giao đã trở lại Cố gia và đơn độc gặp Cố lão gia một lần. 
Không ai biết hai người tổ tôn bọn họ hôm đó nói chuyện gì, nhưng khi Cố Giao Giao ra khỏi thư phòng của Cố lão gia, Cố lão gia đã cử trợ thủ đắc lực nhất của mình là Thẩm Khôn đến gặp Cố Giao Giao. 
Hôm đó, Cố lão gia chống gậy đứng giữa dinh thự của Cố gia, ngước nhìn đàn hồng nhạn bay ngang qua bầu trời đằng xa, đôi mắt sắc sảo tràn ngập tang thương, ông nói với người quản gia già đã gắn bó nhiều năm với ông, "Nếu lão tam còn ở đây, Cố gia cũng không lưu lạc như bây giờ? Cư nhiên phải dựa vào một nữ oa đường ngang ngõ tắt, cùng liên hôn với Mục gia, mới có thể chống đỡ.” 
Nghe được lời nói của Cố lão gia, quản gia không khỏi nhớ tới năm đó. 
Khi tam thiếu gia Cố Nghiêm Khắc vẫn còn ở đây, Cố gia phong cảnh vô hạn đến mức nào, quyền thế gần như có thể bức họ Mục bây giờ. 
Thật đáng tiếc, trời cao đố kị anh tài, sau cái chết của Cố Nghiêm Khắc, Cố gia tan rã gần như ngay lập tức, không ai vì đại gia tộc này mà tính toán, mỗi người đều có những tính toán nhỏ của riêng mình. 
Người quản gia không muốn khơi dậy vết sẹo trong lòng của lão gia tử nên đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cao-cap-vo-ngot-ngao-den-tan-xuong-tuy/3132212/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.