Cao Dương nhanh chóng gửi video giám sát qua.
Mục Duyên Đình nhìn video giám sát, sắc mặt càng ngày càng đen, xem xong video giám sát liền đứng dậy bước nhanh ra ngoài.
Cao Dương đi theo phía sau, nhỏ giọng hỏi, “Thưa tiên sinh, ngài đi đâu vậy?”
Mục Duyên Đình lạnh lùng trả lời, “Khách sạn.”
Lần này Mục Duyên Đình thậm chí không dùng tài xế mà trực tiếp đi vào ga ra, chính mình tùy tiện lấy một chiếc xe, nhấn ga rồi phóng đi.
Cao Dương tự nghĩ, xem xong video giám sát làm sao mà hỏa khí còn lớn hơn sáng hôm qua?
Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng hắn cũng không dám để cho Mục Duyên Đình đi ra ngoài một mình, liền lệnh cho một ít vệ sĩ lái một chiếc xe khác đi theo sau.
Mục Duyên Đình đỗ xe ổn định ở cửa khách sạn, xuống xe bước nhanh vào đại sảnh khách sạn trước khi người phục vụ đi lên, anh lạnh lùng nói, “Gọi giám đốc của anh đến đây.”
Mặc dù người phục vụ không biết anh là Mục Duyên Đình nhưng nhìn thấy anh ta khí chất cao quý, khí phách hung hãn, làm sao dám lơ là, vội vàng nói, “Xin hỏi tiên sinh, ngài tên gọi là gì, tìm giám đốc chúng tôi có chuyện gì?”
Mục Duyên Đình lạnh lùng nhìn thoáng qua anh ta, “Tôi có chuyện gì nói với anh, đi gọi cho giám đốc của anh đến đây.”
Người phục vụ cho rằng không nên chọc cho khách, “Thưa tiên sinh, ngài đợi một chút.”
Nói xong liền chạy đi không quay đầu lại.
Giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cao-cap-vo-ngot-ngao-den-tan-xuong-tuy/3132147/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.