“Khả Khả, chuyện kia...”
“Chuyện ly hôn là thật, chuyện vẫn còn yêu anh là giả.”
“Vậy sao...”
Vương Dịch Phong cười nhạt.
Lúc nghe tin cô ngã cầu thang, anh vội vàng chạy đến, nhìn thấy cô ở cùng Trình Diệp, anh chần chừ không dám vào.
Cô biết anh nghe được đoạn đối thoại kia, cô cố ý chọc tức Trình Diệp, thành công lừa dối hai người đàn ông.
Chuyện trước đây không phải anh muốn mà là anh không còn lựa chọn nào khác ngoài bỏ rơi cô.
Năm đó gia đình anh chỉ bình thường, cho anh ăn học đầy đủ đã tốn bao nhiêu kinh phí rồi. Anh trước giờ đều chưa từng có ý niệm gì ngoài học tập, nhưng từ khi gặp cô lại khác.
Thế nhưng hai người vốn ở hai thế giới.
Anh thích thầm cô là thật nhưng chưa bao giờ dám thổ lộ, ở bên cô luôn có rất nhiều thiếu gia công tử.
Cho đến một ngày, cô nói cô thích anh, thích thầm anh đã lâu lắm rồi.
Anh không ngần ngại mà đồng ý. Thế nhưng lại hối hận.
Cô bên anh không phải giống đại tiểu thư, đều rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, không đòi hỏi gì. Cô có thể không ngồi xe đưa đón của gia đình mà cùng đi xe đạp với anh. Anh đi làm thêm cô sẽ theo anh, cùng anh phát tờ rơi giữa ngày nắng.
Rồi ba mẹ cô biết, họ tìm đến anh, đến gia đình anh. Ba mẹ anh biết, họ đều rất buồn, đến cả mẹ cũng khóc cầu xin anh đừng trèo cao.
Nhà trường cho anh một suất học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-binh-di/2714943/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.