“Vu Khả, cô ra đây cho tôi!” Trình Diệp giận đùng đùng, đạp cửa phòng ra.
“Anh bị điên à?” Mấy ngày không về, vừa về lại mắng chửi, chả hiểu hắn ta bị hở dây thần kinh nào nữa.
“Chuyện đó là do cô làm đúng không?”
Chuyện đó? Chuyện đó là chuyện gì, cô có biết cái quỷ gì đâu?
“Còn làm ra vẻ vô tội? Cô có bao giờ đến công ty đâu, hôm qua đến công ty lại có chuyện.”
“À, ý anh là cô thư kí của anh hả? Cô ta bị làm sao là tự cô ta chuộc lấy.” Vu Khả cười lạnh.
Giờ lại vì tình nhân mà lớn tiếng với cô sao? Thật nực cười.
Mà tên này cũng ngốc thiệt, mấy chuyện đấu đá này mà không nhìn ra sao? Uổng công hồi nhỏ ngồi xem phim với mẹ nhiều như vậy, mẹ lại toàn xem phim trừng trị tiểu tam.
“Cô để lộ thông tin mật cho Vương Dịch Phong, để anh ta thắng thầu.” Trình Diệp càng nói càng tức, sẵn cái cốc trên tủ đầu giường, tiện tay ném xuống đất.
Vu Khả hừ lạnh, khoanh tay trước ngực, cao ngạo: “Làm ơn, tôi đâu rảnh rỗi xen vào mấy chuyện đấu đá trên thương trường.”
“Cô còn cãi, sau khi cô rời khỏi công ty thì đi theo Vương Dịch Phong...”
“Ồ, anh ấy đưa tôi đi ăn thịt nướng trước cổng trường thôi.” Vu Khả thản nhiên trả lời.
Trình Diệp nghe đến quán thịt nướng ấy, tim chợt nhói lên. Chỗ đó hắn biết, trước đây hai người bọn họ đều đến đó hẹn hò, hắn còn đi theo ghen tị mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-binh-di/2714934/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.