“Trình Diệp không hề yêu cô, anh ấy chỉ đang thương hại cô mà thôi.”
Câu nói này của Vương Tú Anh thành công đâm vào tim của Vu Khả, mặt cô hơi biến sắc, lùi về sau.
Được lợi, Vương Tú Anh lại lên mặt: “Anh ấy chỉ đang thấy cô thật tội nghiệp khi làm mẹ đơn thân. Dù không phải con của anh ấy nhưng anh ấy lại nghĩ là do mình hại cô như vậy.”
Chuyện cô bị bắt cóc đã được Vương Dịch Phong xử lí sạch sẽ, vốn sẽ không để người như cô ta nghe được, làm sao cô ta có thể biết chuyện này?
Vương Tú Anh thấy cô như vậy, nhếch môi cười, lấy trong túi ra máy ghi âm.
“Tôi cho cho cô nghe chuyện này nhé.” Nói xong, cô ta bật máy ghi âm lên.
Trong đoạn ghi âm là giọng Trình Diệp cùng bạn của hắn đang nói chuyện với nhau, là về đứa con của cô.
“Nghe nói vợ cũ của anh có thai phải không? Định tái hợp hả?”
“Đó không phải con của tôi.” Là giọng Trình Diệp phát ra.
“Không phải sao?”
“Con của cô ấy của ai cũng không liên quan gì đến tôi.”
Đoạn ghi âm đến đó, chỉ vài giây nhưng lại khiến Vu Khả như rơi xuống hố sâu vạn dặm.
Phải rồi, hắn sẽ chẳng bao giờ nghĩ đến việc đứa bé là con của hắn đâu. Chẳng phải đó là điều cô muốn sao, cớ sao lại phải buồn chứ.
Vu Khả cố gắng trấn an bản thân, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn vào Dương Tú Anh đang đắc ý.
“Thì sao? Tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-binh-di/2714896/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.