"Vu Khả, sao cậu lại ăn hết kẹo sô cô la của tớ chứ, chẳng phải ban nãy mẹ tớ chia cho cậu phần lớn hơn rồi hả?"
"Mẹ tớ bảo con trai không nên ăn quá nhiều kẹo"
"Tại sao con trai lại không được ăn mà con gái lại có thể chứ?"
"Mẹ tớ bảo như vậy quá nữ tính, là đàn ông con trai phải "men lì" chứ."
Vu Khả vừa nói, vừa cho hết sô cô la của Trình Diệp vào miệng, ăn nhiều đến nỗi cả miệng đều dính sô cô la.
Trình Diệp thấy cô nói cũng đúng, đằng nào cũng là dì Vu dạy, chắc chắn đúng.
Nhưng mà bánh kẹo của cậu đều bị cô ăn hết rồi, thật quá đáng mà.
Mẹ đã chia cho cậu phần ít hơn, thế mà còn bị ăn mất, Trình Diệp lập tức thấy uất ức mà oà khóc.
Còn cô bạn bên cạnh cứ như không phải là việc của mình, tiếp tục giành đồ chơi của cậu.
Thực chất mẹ Vu Khả có nói như vậy, nhưng là để doạ anh trai của cô, cô lại đem hết mấy lời nay đi doạ nạt lại Trình Diệp, khiến cậu sau này đều phải nhường kẹo cho cô. Không nhường thì mách mẹ, mách lẻo chính là sở trường của Vu Khả mà.
Từ nhỏ Trình Diệp đã luôn yếu thế trước cô rồi.
[...]
Vu Khả nhìn một màn trước mắt, dù hơi mờ nhạt, khung cảnh xung quanh đều trắng xoá, chỉ hiện lên những hình ảnh không rõ ràng, giống như là một giấc mơ vậy.
Giấc mơ sao? Chẳng phải cô vừa mới bị tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-binh-di/2714878/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.