Chương trước
Chương sau
Tại kim cương, căn phòng vip riêng của Hứa Chí Quân.
“ Có chuyện gì mà hôm nay cậu có nhã hứng gọi bọn tôi vậy?” Quý Ngạn Lâm vẻ ngoài điển trai thoải mái nhìn Hứa Chí Quân hỏi, mấy tháng không gặp Hứa Chí Quân kể từ lần trước họ gặp Mộc Hạ, họ đoán Hứa Chí Quân là đang yêu đương ngọt ngào chp nên đến bạn bè cũng không thèm liếc mắt.
“ Chẳng phải là theo đuổi cô gái giống Mộ Dung Vân đấy chứ?” Hà Bách giọng true chọc người nào đó, hôm nay anh cảm thấy tên Hứa Chí Quân sắc mặt rất kém, xung quanh anh lan ra khí thế âm u nhưng muốn giết người.
“ Phụ nữ đúng là phụ nữ, có sức hút hơn bạn bè cơ đấy, sao nào đã quăng được tên đàn ông kia chưa? Chiếm được cô gái kia rồi sao?” Nhậm Gia Dĩnh cười thích thú nói, anh xem biểu cảm của tên kia liền cảm thấy vui vẻ, Hứa Chí Quân xưa nay cao ngạo chẳng coi ai vừa mắt, nay lại không biết ai có gan lớn chọc giận hắn như vậy.
“ Cậu nghĩ Hàn THiên Ngạo dễ đối phó sao?” Hứa Chí Quân hừ lạnh giọng gay gắt hỏi ngược lại.
“ Cái gì?” Ba người đàn ông không hẹn mà cùng đồng tin không thể tin nhìn Hứa Chí Quân.

“ Chồng của Mộc Hạ là Hàn Thiên Ngạo sao?” Quý Ngạn Lâm hỏi tiếp, cô gái nhỏ kia lại có thể có sức hút với Hàn Thiên Ngạo, trước đây khi nghe tin tình ái của Hàn THiên Ngạo và Tống Tịnh Hiểu anh cứ nghĩ họ đã âm thầm kết hôn, với người kín tiếng như Hàn Thiên Ngạo sẽ là không công khai, không ngờ người anh ta lấy lại là Mộc Hạ.
“ Cậu tính cùng Hàn Thiên Ngạo tranh giành một người phụ nữ sao?” Hà Bách nhàn nhạt mở miệng, anh ta tuy bề ngoài lạnh lùng nhưng lại rất thấu hiểu Hứa Chí Quân, người Hứa Chí Quân muốn đơn nhiên sẽ không bỏ cuộc, huống hồ Mộc Hạ cùng Mộ Dung Vân có dung mạo không khác nhau là bao nhiêu, nếu là anh anh sẽ không chọn kiểu phụ nữ giấu tâm tư như Mộc Hạ, nhưng trong lòng anh ta công nhận một điều là Mộc Hạ có nét đẹp riêng biệt mà Mộ Dung Vân không có.
“ Này Chí Quân, tôi nói cậu nghe cậu đừng quá manh động, Hàn Thiên Ngạo không người cậu có thể đụng vào.” Nhậm Gia Dĩnh cảm thấy không ổn chút nào, anh sao không biết tính tình của Hứa Chí Quân được, mà Hàn Thiên Ngạo thủ đoạn độc đoán,âm hiểm không dễ đối phó, nếu cả hai gây chiến rất khó có kết quả, thành phố H sẽ không thể bình yên mất.
“ Tôi sợ anh ta sao? Dù anh ta dùng thân phận là nhất ca hay Hàn Thiên Ngạo tôi cũng không ngại, người tôi để tâm là vật nhỏ tôi sợ cô ấy nhìn tôi với ánh mắt đề phòng.” Hứa Chí Quân rất nghiêm túc mỗi khi nhắ đến Mộc Hạ.
“ Chí Quân, Mộc Hạ không phải Mộc Dung Vân, tâm tư cô ấy cậu nắm được sao?” Hàn Bách nghiêm túc đề cập nhắc nhở Hứa Chí Quân, hai người phụ nữ tuy dung mạo giống nhau nhưng là hai con người hai tính cách khác nhau.
Lời nói nhắc nhở của Hà Bách, Hứa Chí Quân rất rõ, tiếp xúc cùng Mộc Hạ anh biết cô gái nhỏ này tâm tư giấu kín, buồn vui đều che đậy rất tốt, cô lại là cô gái lạnh lùng mạnh mẽ, nếu anh bức ép cô để có được cô nhưng sẽ không có được trái tim của cô ấy, Hứa CHí Quân cười tự giễu chính bản thân mình, từ khi nào anh lại để tâm đến tâm tư của một người phụ nữ như vậy, trước giờ anh đều là muốn có phụ nữ nào mà không được, đa số là phụ nữ đối với anh là chủ động anh chưa chủ động với một người nào kể cả là Mộ Dung Vân vợ trước của anh. Mộ Dung Vân cùng anh là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, là cô chủ động tiếp xúc với anh, khiến anh vốn là người sắc đá lại bởi vì tình cảm thật lòng của Mộ Dung Vân khiến anh chấp nhận cô, sau đó anh và cô cùng kết hôn anh cứ ngỡ hạnh phúc ngọt ngào này của anh sẽ là mãi mãi đến khi Mộ Dung Vân bị tai nạn giao thông qua đời cũng vì vụ tai nạn đó anh mới biết cô đi ũng mang theo đứa con chưa thành hình của họ. Sauk hi Mộ Dung Vân đi Hứa Chí Quân có một thời gian nhốt mình trong thư phòng, làm việc điên cuồng để che đậy nổi đau mất vợ con, người ngoài nhìn vào nghĩ anh là một người tình cảm rất yêu Mộ Dung Vân nhưng có một ai biết anh là có thất tâm yêu Mộ Dung Vân hay không chính bản thân anh còn không rõ. Hứa CHí Quân chỉ là cảm động chân tình của Mộ Dung Vân, cô xinh đẹp dịu dàng lại quyến rũ anh nghĩ cưới cô cũng là chuyện tốt, họ sẽ sống hạnh phúc anh sẽ yêu cô ấy cho đến khi anh gặp Mộc Hạ. Hứa CHí Quân anh thừa nhận ban đầu tâm tư anh muốn Mộc Hạ là vì cô ấy giống Mộ Dung Vân đến khi tiếp xúc cùng cô anh biết cô và Mộ Dung Vân hoàn toàn trái ngược nhau. Lần đó hôn Mộc Hạ trong nhà vệ sinh anh lại không nghĩ trái tim anh rung động, anh điên cuồng hôn sâu hơn trong tâm trí anh chỉ là muốn đem cô giấu đi chỉ thuộc riêng mình anh, lần thứ hai hôn cô anh lại càng khẳng định cô gái nhỏ này khiến anh rung động, anh bắt đầu nhớ nhung cô muốn thấy cô nhiều hơn, anh còn cho người âm thầm chụp lại những hình ảnh hằng ngày của cô, tất cả đêu được anh lưu vào điện thoại, máy tính,anh còn in hình ảnh cô ra đem tất cả dán tại một căn phòng riêng lúc nhớ cô anh lại nhìn chúng. “Hứa Chí Quân ơi là Hứa Chí Quân chính mày đã động tâm vì một người phụ nữ”, anh cười chính bản thân mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.