Chương trước
Chương sau
Sâm Lan Hoàn chấp nhận rút khỏi bang hội, người được thay thế chức Tứ Ca của bang chính là Thời Tuấn, Huân Hàn Trạc vẫn là thủ lĩnh dẫn dắt Ám Dạ tập luyện thay cho Hàn Thiên Ngạo, họ cẫn giữ nguyên ước định chung sống hòa bình.
Trước khi rời đi, Sâm Lan Hoàn có gọi điện thoại cho Mộc Hạ, anh chỉ có thể thốt ra hai từ “Xin lỗi.” Sâm Lan Hoàn có đưa ra thỉnh cầu trước khi rời đi với Hàn Thiên Ngạo là tha mạng cho Lưu Giai, dù dì cô ta cũng đã theo anh nhiều năm như vậy.
Hàn Thiên Ngạo đáp ứng, nhưng trước khi thả Lưu Giai anh để Độc Ảnh cho cô ta uống một loại thuốc đó là thuốc phong ấn kí ức, sẽ khiến cô ta vĩnh viễn sẽ không biết mình là ai, sống một cuộc sống bình thường của một người phụ nữ không nhớ quá khứ.
Hơn một năm sau.
Hàn Hâm Đình được mẹ dẫn ra ngoài chơi liền rất vui vẻ, con bé đúng là càng ngày càng giống Mộc Hạ, nhưng cơ duyên của con bé cùng Hứa Chí Quân cũng thật là khó nói. Con bé không biết là cố tình hay vô ý chọc Hàn Thiên Ngạo đen mặt, tức giận mội khi thấy Hứa Chí Quân đến chơi thì con bé chỉ quấn mỗi Hứa Chí Quân khiến Hàn Thiên Ngạo muốn đem Hứa Chí Quân ném đi thật xa.
Mà Hứa Chí Quân lại rất hưởng thụ vẻ mặt khó coi nhưng không thể làm gì được con gái.
“Đình Đình, qua mẹ ôm.”Mộc Hạ thấy cũng đã đến giờ cho con gái ăn cho nên ôm con bé từ trong lòng Hứa Chí Quân.
Hàn Thiên Ngạo lạnh giọng không vui nói, “Cậu không có chuyện gì làm sao? Chỗ nào có vợ con tôi cậu đều có mặt là thế nào hả?”
Hứa Chí Quân cười nhếch môi nói, “Hàn Thiên Ngạo tôi dù sao cũng là ân nhân của tiểu Đình Đình, cậu đừng có đưa cái mặt đen sì đó ra đối đãi với ân nhân con gái cậu chứ?”
Hàn Thiên Ngạo lườm anh nói, “Hứa Chí Quân hơn một năm qua cậu nhắc chuyện này không thấy chán sao?”
Ánh mắt Hứa Chí Quân nhạy bén cảm thấy Mộc Hạ có chút không ổn, anh cất bước đi đến, “Em làm sao vậy?”
Hàn Thiên Ngạo cũng bước nhanh đến, “Cậu ôm Đình Đình đi, tôi mang Hạ Hạ đến bệnh viện.” Gần đây tình trạng nôn nghén của Mộc Hạ ngày càng lớn, Hàn Thiên Ngạo nhớ lúc cô mang thai Tiểu Đình Đình cũng không nôn nghén như vậy.
Hứa Chí Quân ôm Hàn Hâm Đình nghi hoặc hỏi, “Vật nhỏ, em mang thai sao?”
“Vợ tôi mang thai lạ lắm sao?” Hàn Thiên Ngạo vẫn không thích Hứa Chí Quân gọi vợ anh như vậy.
Hứa Chí Quân trừng mắt xem thường Hàn Thiên Ngạo.
Bệnh viện Bạch Viên của Bạch gia.
Ba tháng trước Bạch Nhạn nói đã mai mối cho Bạch Nhược Đông một cô diễn viên cho Bạch Nhược Đông nhưng đáng tiếc anh trai cô không đồng ý, Bạch Nhạn còn tìm đến Mộc Hạ nhờ cô khuyên nhủ anh trai dùm Bạch Nhạn.
Gần đây báo chí đưa tin về chuyện tình ái của ảnh hậu Bạch Nhạn cùng giám đốc công ty giải trí Thịnh Hải, Ngải Thần, họ nói cô Bạch Nhạn được như ngày hôm nay là nhờ vào bạn trai Ngải Thần khiến Bạch Nhạn tức giận, nhưng tin tức đưa lên chưa đầy nữa tiếng liền bị gỡ xuống toàn bộ.
Bạch Nhược Đông nhận được điện thoại của Hàn Thiên Ngạo cho nên sắp xếp phòng khám cho Mộc Hạ, anh điều trưởng khoa phụ sản chuẩn đoán cho Mộc Hạ.
“Chúc mừng cô, là sinh đôi, vì sinh đôi cho nên có thể khiến triệu chứng nôn nghén của cô lớn hơn thai phụ bình thường.” Bác sĩ nở nụ cười thật lòng nói.
Ba người đàn ông đứng chờ ngoài cửa phòng khám, Hàn Hâm Đình nằm trong lòng Hàn Thiên Ngạo ngủ say xưa, mặc dù con bé thích quấn Hứa Chí Quân nhưng mỗi lần con bé buồn ngủ sẽ đòi Hàn Thiên Ngạo ôm, tình cha mà chính vì vậy mới khiến con bé an tâm mà ngủ.
Mộc Hạ bước ra có chút ngượng vì ba người đàn ông ưu tú đứng trước cửa, y tá bác sĩ đi ngang qua cũng không ngừng dòm ngó họ, phòng cô khám là phòng riêng của Bạch Nhược Đông cho nên sẽ không có bệnh nhân.
Hứa Chí Quân lo lắng quan tâm lên tiếng trước, “Vật nhỏ em thấy thế nào?”
Hàn Thiên Ngạo nghiến răng cảnh cáo, “Hứa Chí Quân, cô ấy là vợ tôi.”
“Biết rồi, cậu nói không chán sao? Cả thế giới ai không biết cô ấy là vợ cậu.” Hứa Chí Quân liếc anh giọng hậm hực nói. Anh là kiềm chế không được cảm xúc khi Mộc Hạ có chuyện thôi mà, cần gì nắc nhở anh cô là vợ người khác, anh chính là ngang ngược bày tỏ tình yêu và sự quan tâm của anh đối với Mộc Hạ đó thì đã sao.
Mộc Hạ cười nói, “Được rồi Chí Quân, anh không cần chọc anh ấy, chúc mừng anh làm ba nuôi của ba đứa trẻ.” Cô xem anh giống như Bạch Nhược Đông là anh trai, cô không bài xích tình cảm của anh như trước đây, vì cô biết Hứa Chí Quân là người biết lí lẽ, dù cho tình yêu của anh có lớn anh cũng sẽ không làm cho khó chịu và chán ghét anh, cô chính là coi anh như tri kỉ.
“Sinh đôi sao?” Ba người đàn ông cùng hét lên, không đúng cò có lẫn tiếng hét kích động của ai đó nữa. Bốn người quay lại nhìn về phái phát ra tiếng hét, hóa ra là cặp tình nhân nổi tiếng gần đây Ngải Thần và Bạch Nhạn.
Hàn Hâm Đình bị tiếng hét làm tỉnh, nhưng là con bé chỉ chép miệng còn phát ra tiếng kêu nhỏ “Mẹ Meo….” Không rõ ràng, bộ dáng đáng yêu đáng mức khiến mọi người nhìn nhau cười.
……
*Angle: có nghĩa là góc cạnh, góc ngang, từ điển chính là góc khác với Angel của từ thiên thần, chỉ đảo ngược chữ e và l. Có nhiều bạn sẽ thắc mắc vì sao mình lấy tên như vậy. Cho phép Phi giấu.
Hết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.