" alo . "
Bên đầu điện thoại kia truyền tới tiếng khóc của Giản Lệ Đề , Giản Trì Hoài không chỉ là kinh hãi nữa , một tay anh chống ở bên người , hình như đã tính toán đến tình huống xấu nhất , " Lệ Đề , đừng khóc , sao vậy ? "
" mẹ té xỉu rồi , bị đưa đi bệnh viện , ba bảo em ở nhà đợi . "
" đừng nóng ......"
Giản Lệ Đề vẫn còn đang khóc , " làm sao có thể không nóng chứ . Anh , trước khi mẹ bị té xỉu trông rất doạ người , nhức đầu đến mức cả người co quắp , em sợ lắm . "
Giản Trì Hoài đứng dậy , vừa đi ra ngoài vừa nói , " em đợi ở nhà đừng đi đâu hết . Bây giờ anh phải gọi điện thoại cho ba ngay lập tức , hỏi ba thử xem , mẹ đến bệnh viện nào . "
" anh , anh nên gọi điện thoại cho tài xế đi . Tối hôm qua ba không về nhà , lúc mẹ bị té xỉu là em và quản gia cùng nhau gọi xe . Em gọi điện thoại cho ba , ba nói ba sẽ lập tức chạy về , chỉ là không cho em tới bệnh viện . "
Giản Trì Hoài nghe được chuyện này , trong ánh mắt toát ra lạnh lùng âm hiểm , nhưng vẫn cố gắng đè nén tâm tình xuống ngay lập tức , " anh biết rồi , chính em cũng phải để ý thân thể của mình . Yên tâm đi , đến bệnh viện anh sẽ gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-tinh-yeu-tham-kin/2722999/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.