Giản Trì Hoài ngồi một lát rồi đứng dậy đi vào . Tưởng Linh Thục ăn cơm được một nửa , khẩu vị tốt vô cùng , bà ngẩng đầu lên nhìn anh , " những chậu hoa này , có phải do Chử Đồng đưa tới không ? "
Giản Lệ Đề không hiểu những chuyện này , cũng không tỉ mỉ như vậy .
Khoé miệng Giản Trì Hoài nhẹ cong lên , " vâng , cô ấy nói không khí ở đây không tốt , sợ mẹ cảm thấy khó chịu , không quen . "
Sắc mặt Tưởng Linh Thục thả lỏng , khóe miệng tươi cười , " Chử Đồng nghĩ thật chu đáo , so với con lại còn để ý nhiều hơn . "
Người đàn ông cười khẽ , ngồi xuống mép giường , như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm giỏ trái cây trên tủ đầu giường . Nếu những thứ này thật sự là do Bàng Tô mang tới , nếu cô ta đã biết được chuyện Tưởng Linh Thục nằm viện , còn biết số phòng bệnh cụ thể , như vậy , đoán chừng bệnh của bà , cô ta cũng có nghe qua rồi . Vậy mà cô ta một câu cũng không nói , càng không hề mở miệng hỏi anh hoặc Chử Đồng , hẳn là nghĩ làm vậy chẳng khác nào đâm vào chỗ đau của anh nên không dám đề cập tới , cũng coi là biết chừng mực .
Ăn xong cơm trưa , Giản Trì Hoài ngồi ở mép giường . Lúc Tưởng Linh Thục không phát bệnh , cũng giống như người bình thường , tinh thần rất tốt , bà ngồi dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-tinh-yeu-tham-kin/2722998/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.