Editor: Rika
-----
Chử Đồng nhắm mắt lại, nước mắt không ngừng rơi, Giản Trì Hoài hôn lên môi cô, đem tiếng khóc của cô ngăn lại, sau một lúc lâu, anh mới lùi người lại, ánh mắt chuyên chú nhìn cô: “Không sao chứ?”
Anh chỉ là muốn xác định, Chử Đồng nghe anh hỏi, lắc đầu: “Không sao.”
Giản Trì Hoài đưa tay lau nước mắt cho cô, anh cởi trói cho cô, sau đó kéo cô dậy đi ra ngoài. Bên ngoài cũng không có ánh đèn, đen thui một khoảng, chỉ có thể miễn cưỡng dựa vào ánh trăng mà bước đi, đi qua một dãy bờ tường, sau đó hai người ra ngoài. Anh siết tay cô, rất chặt, trong lòng bàn tay chảy mồ hôi, Giản Trì Hoài kéo cô tới trước xe đang đậu, anh mở cửa bên cạnh ghế tài xế, để cho cô ngồi xuống.
Xe khỏi động, Chử Đồng không khỏi quay đầu lại liếc nhìn: “Anh làm sao tìm được nơi này?”
Giản Trì Hoài không trả lời, xe xóc nảy chạy trên đường xi măng, có một vài đoạn đường đã nứt ra, nhìn tùy ý cũng có thể thấy ở gà ổ voi lớn nhỏ, Chử Đồng nắm chặt hai tay, những người đó vứt bỏ chỗ ẩn thân, suốt đêm, chật vật đào tẩu, hiển nhiên là có tin tức thông báo tới bọn họ. Mà Giản Trì Hoài, tại một nơi nguy hiểm thế này, anh lại dám một mình đi tới?
Chử Đồng dựa lưng vào ghế, có một loại cảm giác thả lỏng sau khi sống sót sau tai nạn, Giản Trì Hoài đưa mắt nhìn cô: “Nếu em mệt, nghỉ ngơi một chút đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-tinh-yeu-tham-kin/2365848/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.