Chử Đồng đi ra ngoài hai bước, đôi dép lê bằng bông giẫm lên nền đá thủy tinh có thể soi gương, một lớp ánh sáng giá lạnh phản chiếu sắc mặt có phần nhợt nhạt của cô. Giản Trì Hoài ngước mắt ngắm chuẩn về phía bóng lưng cô, rõ ràng là Chử Đồng vẫn chưa quen với vai trò con dâu của nhà họ Giản.
Anh cụp mắt xuống, cất giọng không nóng không lạnh: “Ngày chúng ta làm đám cưới, chẳng phải em cũng từng chạy ra ngoài sao?”
Cô dừng bước. Lúc trước vội vàng làm giấy đăng ký kết hôn với Giản Trì Hoài, Chử Đồng hoàn toàn không chuẩn bị tâm lý. Đêm tân hôn khi ấy, đúng là cô đã chạy về nhà nhưng cuối cùng vẫn bị mẹ bắt đi tới nhà họ Giản.
Chử Đồng tức giận trong lòng, như một quả bóng da xì hơi. Cô quay lại hai bước: “Em không làm sai, em tuyệt đối sẽ không chiều nó một cách vô tổ chức vô kỷ luật.”
Giản Trì Hoài ngước lên. Chiếc áo sơ mi trắng của anh ôm trọn vóc dáng rắn chắc, cường tráng, nơi cổ tay áo được xắn lên điểm xuyết bởi chiếc khuy măng séc đá quý màu đỏ rượu vang chói mắt. Anh tinh tế đã quen, cũng cực kỳ giỏi nhẫn nhịn, chưa bao giờ dễ dàng để lộ tính khí nóng nảy và phẫn nộ. Nhưng cho dù là vậy, cả những người thân quen hay không thân quen với anh đều biết, Giản Trì Hoài tuyệt đối không phải mẫu người ôn hòa, hiền lành. Anh không thể hiện ra ngoài đơn thuần chỉ vì sự nguy hiểm được ẩn giấu quá sâu bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-tinh-yeu-tham-kin/2365694/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.