Nửa tiếng sau.
“Á!!!”
Một tiếng hét chói tai vọng từ trên gác xuống. Giản Trì Hoài gần như lập tức vứt tờ tạp chí trong tay xuống, cái bóng dài ngoằng vượt qua mặt Tưởng Linh Thục, cấp tốc lao lên gác.
Anh đẩy cửa phòng ra, Giản Lệ Đề co ro dưới đất, Chử Đồng đứng trước chiếc gương trang điểm gần đó, thấy Giản Trì Hoài đi vào lập tức há hốc miệng định giải thích: “Em cũng không biết...”
“Anh, em đau, đau lưng.” Giản Lệ Đề tức tưởi khóc, tay chống bên hông. Giản Trì Hoài sải bước tới trước, ngồi xuống trước mặt em gái: “Có chuyện gì vậy?”
“Chị dâu đẩy em, chị ta đẩy em!”
“Em không có!” Chử Đồng lên tiếng phản bác.
Một tay Giản Trì Hoài đỡ giữa hông Giản Lệ Đề, tay kia nắm chặt bả vai con bé: “Sao lại va vào đây? Đứng dậy nào, anh gọi bác sỹ tới.”
Chử Đồng thấy mình phải chịu sự ấm ức này, dĩ nhiên không thoải mái. Cô bàng hoàng tỉnh lại từ cơn chấn động ban nãy, đi tới sau lưng Giản Trì Hoài: “Em không đẩy nó, nó cũng không va vào đâu cả...”
“Anh, em đau.” Giản Lệ Đề giơ tay níu chặt lấy vạt áo trước của người đàn ông, nước mắt càng lúc càng giàn giụa.
Giản Trì Hoài mím chặt hai môi, đưa tay nhẹ nhàng bế con bé lên, quay người nhìn Chử Đồng đứng trước mặt mình bằng ánh mắt giá lạnh đến đáng sợ: “Tránh ra!”
Trên dưới trong nhà họ Giản ai nấy đều hoảng hốt, quýnh quáng hết cả.
Bác sỹ gia đình cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-tinh-yeu-tham-kin/2365692/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.