Sáng sớm hôm sau, một vài chuyên viên trang điểm và tạo hình cầm theo dụng cụ đến, dựng cô dậy, ba chân bốn cẳng bôi bôi chét chét trên mặt cô.
Mấy ngày nay Nhan Thư đã quen với sự cưng chiều của Hứa Bùi, toàn là trời sáng mới lười biếng thức dậy, lúc này buồn ngủ không dậy nổi, mắt cứ díp lại ngáp một cái, mơ mơ màng màng nghe giọng của Điền Tư Điềm và mấy chị em đang líu ra líu ríu ngay cửa:
"Hoàng Nhân Nhân, lát nữa chị trông cửa, em với Tiểu Ưu sẽ đi giấu giày."
"Điềm Điềm, giấu ở đây này!"
Giấu giày?
Nhan Thư lập tức lên tinh thần, nhấc mí mắt, rướn cổ xem chỗ các cô ấy giấu.
Chuyên viên trang điểm vội hô lên: "Cô chủ, cô đừng nhúc nhích."
Điền Tư Điềm giấu giày xong, quay đầu lại: "Nhan Nhan, cậu ngồi đó trang điểm đi, bên này cứ giao cho chúng tớ!"
Nhan Thư hậm hực từ bỏ ý đồ mật báo, bỏ điện thoại xuống: "... Ò."
Mấy người này giấu giày xong lại bắt đầu bàn bạc cách làm khó Hứa Bùi, bàn tới bàn lui mà vẫn chưa tìm ra cách nào tốt.
Thật sự không có cách nào, danh xưng "thần" của của Hứa Bùi còn đó, người nào dám khoa tay múa chân chứ.
Đôi mắt Nhan Thư đảo liên tục, xen vào đúng lúc: "Tìm giày là được rồi, thử thách nhiều quá cũng không vui. Chúng ta giấu kỹ như vậy, chắc anh ấy khó mà tìm được."
Mọi người cậu nhìn tôi tôi nhìn cậu, cuối cùng cũng đồng ý với phương án này.
Mười phút sau, mọi người nhìn Hứa Bùi chỉ tốn mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-chon-san-truong/1042710/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.