Một phút sau.
Khóe môi của hai người nở một nụ cười ngọt ngào, tay nắm tay, hai khuôn mặt kiên định ra khỏi căn bếp nhỏ.
Nhưng.
Vừa vào phòng làm việc mấy bước, hai người lập tức dừng tại chỗ.
Ơ??
Sao lại thế này?
Sao phòng làm việc lại trống không?
Nhan Thư rướn dài cổ, soi kỹ từng ngóc ngách.
Đừng nói là một người, ngay cả một bóng ma cũng không thấy.
Cô hơi kinh ngạc: “Bọn họ đâu?”
Hứa Bùi nhấc cổ tay lên, lướt qua mặt đồng hồ, im lặng chốc lát: “… Hình như tan làm rồi.”
Nhan Thư: “…”
Tuyên bố thất bại.
–
Hôm nay, ký túc xá 342 náo nhiệt khác thường.
Buổi ghi hình chương trình tuyển chọn đã kết thúc, hai người Hoàng Nhân Nhân và Triệu Mễ cùng đẩy vali của họ, chuyện đầu tiên phải làm khi về ký túc xá chính là tẩn Nhan Thư một trận.
“Aaaaa, đồ con gái đáng chết nhà em! Có quan hệ thân thiết với Hứa thần lại không nói thẳng với tụi này!”
“Đúng thế! Thanh mai trúc mã đó trời ơi! Không thèm nói cho ai luôn, quá quá không thể chấp nhận!”
“…”
Hai người ríu ra ríu rít ồn ào muốn lật trời, hơn nửa ngày mới để ý: “A, không đúng! Điềm Điềm, sao hôm nay em im lặng thế?”
Điền Tư Điềm nghẹn một bụng bí mật, khó khăn nói: “Đâu có đâu.”
“Đâu có là đâu có thế nào! Nói! Có phải em cũng giấu tụi này chuyện gì không!”
“…”
Lúc ba người đang ầm ĩ, Nhan Thư ở bên cạnh im lặng một lúc, đang sắp xếp từ ngữ muốn thành thật khai báo với Hoàng Nhân Nhân và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-chon-san-truong/1042692/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.