Phòng tự học, một nam một nữ im lặng ngồi đối diện nhau. 
Lấy hai người bọn họ làm trung tâm, trong phạm vi mười mét, bầu không khí lặng ngắt như tờ, tựa như có một luồng khí âm trầm. 
Xung quanh là những cái liếc mắt ám chỉ của các bạn học, một số thì giả vờ như đang đọc sách, thực ra lại đang lén lút chăm chú nhìn bọn họ, một số khác lại lặng lẽ gõ điện thoại, kêu gọi bạn bè. 
Thậm chí còn có người, mượn danh đi lấy nước mà tiếp cận, bí mật lướt qua hai người, mặt không biến sắc mà quan sát ở cự ly gần. 
… 
Nhan Thư nhịn không được ngẩng đầu: “Bạn học này, trong mười phút cậu đã lấy sáu ly nước rồi.” 
Nữ sinh kia lập tức đỏ bừng mặt, “Tôi, tôi, buổi tối ăn lẩu quá mặn!” 
Nói xong liền che mặt chạy đi. 
Nữ sinh ngồi sau hốt hoảng cầm ly nước, thiếu tự tin mà giải thích: “Tôi mới lấy ly thứ hai.” 
Nhan Thư: “…” 
Tóm lại, hiện tại cô rất hối hận. 
Cô nên sớm nghĩ đến việc cùng Hứa Bùi xuất hiện ở phòng tự học sẽ xảy ra cảnh tượng như này. 
Chỉ trách lúc đó bản thân còn chưa tỉnh ngủ đã đáp ứng, đầu óc ngu muội mà. 
Trong lòng Nhan Thư đầy phiền muộn, nghĩ muốn uống một ngụm nước để an ủi tinh thần, vừa mới đưa tay chạm vào ly nước liền sửng sốt. 
Hứa Bùi cũng giật mình. 
Anh nhìn một cái tay khác trên ly nước, nhắc nhở: “Hình như đây là ly nước của tôi.” 
Nhan Thư vội vàng nói: “Xin lỗi, tôi không thuận tay trái nên vẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-chon-san-truong/1042661/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.