Quan Văn Cường dè dặt mở tủ quần áo, lấy ra một chiếc áo sơ mi đã được ủi phẳng phiu rồi mặc vào, đây là chiếc áo mà cậu đã mặc khi đứng trên sân khấu nhận giải trong cuộc thi ICM.
Vuốt tóc, tạo kiểu, xịt nước hoa… Sau khi xong xuôi, anh chàng tạo dáng trước gương, nhìn vẻ đẹp trai của bản thân mà phấn khích.
Cách đó hai mét, Hứa Bùi ăn mặc cũng ra hình ra dáng, hất cằm về phía cậu: “Đi thôi.”
Quan Văn Cường sửng sốt: “Bùi ca, cậu cũng ra ngoài?”
“Ừm.”
“Cậu đi làm gì?”
Hứa Bùi ngoài ý muốn nhướng mày: “Không phải là đi phỏng vấn à?”
Quan Văn Cường: “?”
Đây là phỏng vấn của tôi mà, liên quan gì đến cậu thế Hứa Bùi?
Ngón tay cậu khẽ làm động tác: “Bùi ca, ý cậu là muốn cùng phỏng vấn với tôi?”
“Có ý kiến?” Hứa Bùi lạnh nhạt đáp.
Quan Văn Cường âm thầm nuốt nước bọt, kinh ngạc nói: “Không ý kiến.”
… Sao có thể có!
Nếu Hứa Bùi đích thân đến đó, ai còn quan tâm đến tiểu trong suốt* như cậu chứ!
*小透明 (tiểu thấu minh/ tiểu trong suốt): là những người có độ tồn tại thấp, thậm chí gần như không nổi tiếng trên mạng xã hội.
Khuôn mặt rạng rỡ ban đầu của Quan Văn Cường trong một giây liền ảm đạm, chỉ còn lớp keo xịt tóc trên đầu là bóng loáng như trước.
Nhìn bóng lưng Hứa Bùi đã đi tới cửa, cậu không khỏi đau lòng mà gọi vào điện thoại di động: “Được rồi, tôi nói với Điền Tư Điềm một tiếng, để cô ấy chuẩn bị trước một số câu hỏi.”
Hứa Bùi dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-chon-san-truong/1042648/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.