Mười giờ sáng hôm sau. 
Khi Hạ Phương đang chuẩn bị đến bệnh viện đón Ngụy Thung thì nhận được cuộc gọi của Ngụy Thung, cô ấy bảo rằng cô ấy đang ở dưới lầu rồi. 
Hạ Phương nhướng mày, chuẩn bị đồ đạc rồi đi xuống lầu, sau đó cô thấy Ngụy Thung đang ngồi trên chiếc Porsche 718 của cô ấy rồi mỉm cười nhìn Hạ Phương. 
Ngụy Thung có ngũ quan rất xinh, khuôn mặt nhỏ gầy được trang điểm nhẹ trông tươi mát thoát tục, lại có một chút quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành. 
Phối với chiếc xe đáng yêu của cô ấy, cô ấy mỉm cười dí dỏm trông lại càng trẻ hơn, bảo cô ấy mười tám tuổi cũng có người tin. 
Hạ Phương lười biếng lên xe, cô cười nói: "Ay ya, hôm nay mới ngày thứ hai, chị đã ra ngoài chạy nhảy được rồi à?" 
Còn lái cả xe nữa, xem ra, cô ấy chưa ăn đủ nỗi đau do miệng vết thương bị toác ra hai lần trước. 
Ngụy Thung vội vàng xuống khỏi ghế lái, chạy đến ghế phó lái mở cửa cho Hạ Phương: "Thì chị muốn thể hiện một chút thành ý của chị mà? Đâu thể lần nào cũng đòi em tới đón chị chứ." 
"Cho nên bây giờ chị đang làm cái gì vậy?" Hạ Phương khoanh tay trước ngực, đứng ngoài không chịu vào. 
Ngụy Thung lấy lòng: "Đương nhiên là để em lái rồi, nếu không ngộ nhỡ miệng vết thương của chị lại rách 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3486882/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.