Chỉ có điều, sau chuyện đợt đó, nhiều năm nay Tần Hách không cho phép bất kỳ ai bên cạnh nhắc đến Ngụy Thung nữa.
Lăng Nhất Nam cũng không gặp lại Ngụy Thung, mãi đến khoảng thời gian này...
Thấy Tần Hách có vẻ mặt không hiểu gì, Lăng Nhất Nam ngẩn ra, nghĩ thầm: Chẳng lẽ mình đoán sai rồi?
Cũng phải, hồi đó chuyện giữa anh cả và Ngụy Thung ầm ĩ bế tắc như thế, sao bọn họ có thể còn có đoạn sau chứ?
Cậu ấy vội vàng ngậm miệng, chữa lại: "À, không có gì, anh cả tới đây thăm người bệnh hay là anh thấy có chỗ nào không khỏe?"
"Anh tới thăm một người." Tần Hách nhớ lát nữa mình còn có việc, nên hắn chẳng truy hỏi cô ấy trong miệng Lăng Nhất Nam là ai, hắn trò chuyện với Lăng Nhất Nam đôi câu rồi đi.
Lăng Nhất Nam rất là hóng hớt, cậu ấy đứng đằng sau nhìn chằm chằm Tần Hách một lúc, mãi đến khi hắn đi qua phòng của Ngụy Thung rồi đi tới chỗ rẽ, Lăng Nhất Nam mới thở phào một tiếng, sau đó lắc đầu thấy hơi tiếc nuối.
Cậu ấy còn tưởng hôm nay có kịch hay để xem cơ, mất công kích động một phen.
Lăng Nhất Nam thất vọng đi về phòng bệnh của Lăng Quân Hạc, cậu ấy đang định gọi Lăng Quân Hạc thì lại thấy ông ta ngồi trên xe lăn đầu thì cúi, cầm một bức ảnh xem đến xuất thần.
Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3483939/chuong-516.html