Nghĩ đến phương thuốc bị mình tùy tiện bán đi với giá ba mươi ngàn, Triệu Nhược Văn lại tức đến đau cả gan.
Không ngờ hiệu thuốc đó lại xấu xa như vậy, bọn họ ngấm ngầm đổi dược liệu trong thuốc của Ngụy Thung thì cũng thôi đi, bọn họ còn dám lừa mất phương thuốc của mình.
Không được, cô ta không thể bỏ qua như vậy được.
Cô ta đã phải chịu nguy hiểm lớn như thế, bây giờ cô ta cùng đường rồi, cô ta phải đòi lại số tiền mà mình đáng được nhận.
Dù sao thì sau hôm nay, cô ta cũng không lăn lộn được ở Kinh Thành nữa, cô ta phải có đù tiền thì mới có thể đưa mẹ mình đi chỗ khác.
Nghĩ vậy, Triệu Nhược Văn lập tức bảo tài xế chở cô ta đến hiệu thuốc đó.
Ở cửa hiệu thuốc, ông chủ nhỏ Tề Đông Thăng đang ngồi trong cửa hàng có điều hòa mát mẻ uống trà.
Dạo gần đây, thuốc trị thương làm ra từ phương thuốc mới kia đã bán đắt hàng ở cửa hàng và gây xôn xao khắp Kinh Thành.
Mọi người ở giới y học đều đang tìm ông ta để tìm hiểu tình hình, hỏi ông ta có được phương thuốc này từ đâu, tiết lộ một tí được không.
Đương nhiên ông ta sẽ không tiết lộ, không chỉ vậy, ông ta còn cho các nghiên cứu viên ở nhà máy dược phẩm nghiên cứu và cải tiến, cũng dùng cái phương thuốc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3453006/chuong-494.html