Năm đó nhìn khắp cái Kinh Thành này, không ai là không biết ông tư Lăng ông ta.
So sánh ra, bố của Lăng Nhất Nam tư chất thường thường, tuy đã làm người nắm quyền nhà họ Lăng, nhưng trên thực tế nhà họ Lăng phải dựa vào Lăng Quân Hạc, để ông ta gánh vác cho.
Vì vậy, có quá nhiều người muốn hại chết Lăng Quân Hạc.
Trước đây lòng ông ta như tro tàn, không muốn so đo, nhưng Tư Thành nói đúng.
Nhằm vào ông ta thì cũng bỏ qua, nhưng nếu làm người khác bị thương thì sao?
Trong đầu xoẹt qua một gương mặt vừa quen vừa lạ, chồng lên khuôn mặt của Hạ Phương, bàn tay ông ta siết chặt thành nắm đấm.
Hai người quay lại phòng bệnh, quả nhiên Ngụy Thung đã tỉnh, cô ấy đau quá nên tỉnh.
Cô ấy nằm trên giường thở hổn hển, cô ấy còn rên lên vì đau đớn.
Từ lần trước bị thương đến bây giờ là gần một tháng, hầu như ngày nào cô ấy cũng phải chịu đựng cơn đau ở lưng.
Ban đầu, cô ấy biết là mình không nghe lời Hạ Phương, tập luyện quá độ dẫn tới.
Cơ thể cô ấy không chịu được việc tập luyện với cường độ cao như này, nhất là chỗ miệng vết thương, nó liên tục rách ra, làm cho cô ấy đau đớn không chịu nổi.
Nhưng sau đó, Hạ Phương kê đơn thuốc mới cho cô ấy, rồi lại dặn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3442255/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.