“Rầm…”
Cánh cửa lớn bị đá văng ra xa và nặng nề rơi xuống đất.
Thùng rác trước cửa bị đập vỡ khiến bụi bay mù mịt.
Trong lúc này, toàn bộ không gian chỉ có tiếng vang đinh tai nhức óc cực lớn.
Có thể biết được Hạ Phương đã dùng bao nhiêu lực cho cú đá vừa rồi.
Sở Lâm Xuyên hoàn toàn choáng váng.
Anh ấy luôn biết Hạ Phương không đơn giản, nhưng cô trông như một cô gái yếu đuối tay trói gà không chặt, vậy mà có thể đá sập cánh cửa đang khóa trái?
Đây là loại sức mạnh gì vậy chứ?
Cô đã dùng bao nhiêu sức thế?
Không phải, vấn đề là cô giống như một cô gái vị thành niên, tại sao lại có sức lực bùng nổ như vậy?
Có phải do quá tức giận khi biết anh hai lừa dối cô, nên bùng nổ à?
Nhưng cái này quá… Quá kinh khủng.
Hạ Phương không quan tâm đến vẻ mặt của Sở Lâm Xuyên.
Cô sải bước đạp lên cánh cửa, rõ ràng cô không bước mạnh, nhưng cánh cửa dưới chân lại phát ra tiếng răng rắc như thể không chịu nổi sức nặng của cô mà rên rỉ đau đớn.
Sở Lâm Xuyên càng run rẩy hơn.
Đặc biệt là lúc anh ấy vội vàng dẫm lên nhưng lại phát hiện không có một tiếng động nào dưới chân, anh ấy nhìn Hạ Phương như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409379/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.