Mà ánh mắt rơi vào khách sạn bên cạnh.
Cô vừa nhìn thấy trên lầu, Lệ Minh Nhã thật sự tới nơi đó.
Cô không đoán sai, ở bên kia, chắc chắn có sắp đặt, chỉ là, không biết sẽ là kiểu sắp đặt nào đây?
Hạ Phương sờ mũi, đột nhiên hơi muốn hóng chuyện.
Cô quay người bước lên xe, lấy điện thoại di động ra, ấn mở thiết bị theo dõi vừa mới cài vào trên người của Lệ Minh Nhã.
Điện thoại nhanh chóng truyền đến âm thanh thông báo định vị.
Lệ Minh Nhã vào phòng, đang xả nước trong phòng tắm.
Tiếp theo là giọng cô ta nói chuyện điện thoại nhờ hỗ trợ.
Sau đó, Hạ Phương nghe thấy tiếng Lệ Minh Nhã nói chuyện.
Cuối cùng là tiếng quần áo xé rách, hoà cùng hàng loạt các âm thanh nghe mà cảm thấy ngượng ngùng.
Hạ Phương mỉm cười, thậm chí không dám tưởng tượng ra hình ảnh kia.
Đúng vậy, lắng nghe âm thanh, trong căn phòng kia.
Lệ Minh Nhã này, khẩu vị cũng thật mặn nhỉ?
Tuy nhiên, khi nhớ tới loại thuốc kia bên trong bát đũa và ly nước kia, sắc mặt Hạ Phương tối sầm, ánh mắt đột nhiên trở nên u ám và sắc bén.
Nếu như không phải mình nhạy bén, đã tức khắc ngửi ra được mùi thuốc đặc biệt nên đã chú ý hơn, trước đó khi đang uống nước, ngón tay chạm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409371/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.