Có lẽ ông trời cũng đang giúp đỡ Tư Thành.
Ngay vào lúc anh không biết phải mở miệng nói thế nào thì điện thoại của Tư Thành vang lên.
Anh vốn định không nhận, tập trung suy nghĩ nên giải thích chuyện này với Hạ Phương ra sao.
Dù gì chuyện hồi trước lúc anh ở bộ đội là chuyện cơ mật, tuyệt đối không thể kể ra ngoài.
Mà thân phận của người kia lại càng tuyệt mật.
Nói cách khác, thân phận của mỗi người trong quân đội đều là bí mật.
Bọn họ chỉ biết danh hiệu ở trong đơn vị, hoàn toàn không biết thân phận ngoài quân ngũ của bọn họ là gì.
Quan trọng hơn, người kia vẫn là một cậu nhóc…
Nếu nói cho Hạ Phương biết lúc ấy anh chỉ thương xót cho một người đồng đội vô cùng quan trọng, có khi nào Hạ Phương sẽ nghĩ lầm anh có hứng thú với đàn ông không?
Dù cho anh có nói cho Hạ Phương biết chuyện này, cũng không có cách nào giải thích được thân phận của người kia một cách kỹ càng tỉ mỉ…
Là Tiêu Minh gọi điện thoại tới.
Tư Thành không nghe, anh ta lại gọi thêm một lần.
Tiêu Minh đi theo bên cạnh Tư Thành rất nhiều năm, anh ta vẫn biết trong tình huống nào mới nên gọi điện thoại liên tục thế này.
Đột nhiên gọi điện thoại liên tục cho Tư Thành, hiển nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409363/chuong-430.html