Hạ Phương nằm trên giường cả buổi chiều, gần như không thể cử động.
Tư Thành định đi mua thuốc, nhưng bản thân Hạ Phương là bác sĩ, những lúc thế này dù anh có đi mua thuốc cũng đâu thể hiệu quả hơn thuốc của Hạ Phương được?
Chỉ là, bản thân Hạ Phương cũng không cách nào chữa khỏi thời kỳ đau đớn đặc thù của chính mình.
Chỉ có thể để Tư Thành xoa bụng cho cô, giảm bớt một ít đau đớn.
Vậy nên Tư Thành ở trong phòng cùng Hạ Phương cả buổi chiều, không ngừng che bụng, xoa bụng giúp cô.
Nào là nước gừng đường đỏ rồi lại là thuốc giảm đau, mãi đến tầm buổi chiều Hạ Phương mới thoải mái hơn một chút.
Cả người đổ mồ hôi lạnh, Hạ Phương đi tắm rửa, đến lúc cảm thấy bụng đã dễ chịu hơn thì mới ra khỏi phòng nghỉ cùng Tư Thành.
Thế nhưng lúc bọn họ vừa bước ra mới phát hiện có một vài người đã đứng đợi sẵn bên ngoài.
“Sếp Phương, cô Lệ một hai phải ở đây chờ sếp, nói rằng dù thế nào thì trong đêm nay cũng phải mời sếp ăn một bữa cơm để bày tỏ lòng biết ơn của cô ấy…”
Tô Tử Ninh nói xong, gãi đầu có chút xấu hổ: “Em nói với cô Lệ rằng chị không được thoải mái, đang nghỉ ngơi, cô ấy cố chấp ngồi ở chỗ này chờ chị sếp ra…”
“Ồ?” Hạ Phương hơi mỉm cười, biếng nhác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409353/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.