Hạ Phương nhận được tin số kim cương được thả đi vào lúc chuẩn bị đến kho hàng.
Tô Tử Ninh hớt hải chạy đến báo rằng vừa có người gọi điện thoại đến, thông báo vali chứa đồ của họ đã được thông qua, có thể đến lấy về được rồi.
Hạ Phương thoáng đăm chiêu, giọng mang theo châm biếm: “Em chắc chắn người đó nói vậy chứ?"
"Vâng, em hỏi đi hỏi lại mấy lần, bên đó luôn nói là đã thông qua", bản thân Tô Tử Ninh cũng cảm thấy có vấn đề.
Vào lúc mấu chốt nhất thì giữ đồ của họ, bây giờ lại thả cho đi, rõ ràng có âm mưu gì ở đây.
"Em và sếp Khôn đi lấy đi, dặn anh ta dẫn theo mấy vệ sĩ, trên đường phải cảnh giác", nói xong, Hạ Phương cầm điện thoại lên gọi cho Tư Thành: “Đây là bất ngờ anh tặng em sao?"
Bởi vì sáng nay người nào đó vừa giúp cô chỉnh trang lại y phục, vừa ôm cô nói "Đi làm ngoan nhé, lát nữa sẽ có món quà bất ngờ tặng em".
Tư Thành cong môi cười: “Em thích không?"
"Dù gì cũng là đồ của em, sao lại không thích chứ?", Hạ Phương âm thầm trợn mắt, tự nhủ ông chồng nhà mình đúng là giỏi trò mượn hoa hiến Phật để lấy lòng cô.
"Vậy là được rồi. Lát nữa ăn gì, anh mang tới cho?"
Hạ Phương nhướng mày: “Anh định đích thân mang cơm đến cho em sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409349/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.