"Báo cáo sếp", Tiêu Minh đẩy cửa đi vào văn phòng Tư Thành.
Thấy anh đang xử lý giấy tờ trên bàn, anh ta thấp giọng nói: “Số kim cương của bà chủ đã được đi rồi ạ”.
Tư Thành khẽ nhíu mày: “Ừ”.
Tuy số kim cương bên Hạ Phương đã đủ dùng rồi, nhưng...
Có kẻ dám to gan đụng vào đồ của vợ anh?
Tưởng Tư Thành này bốc hơi rồi chắc?
Thế là chỉ với một cú điện thoại đến Kinh Thành, số kim cương của Hạ Phương đã được thả ra.
Sau đó đương nhiên là gọi người đi chỉnh đốn phân cục nào đó ở Giang Lâm.
Dám âm thầm giữ kim cương của vợ anh lại, xem ra cũng không thiếu kết bè kết phái trong bóng tối.
Những người đó không đụng anh thì anh cũng lười đi quản, nhưng đụng vào Hạ Phương thì chẳng khác gì chạm vào vảy ngược của anh.
Tư Thành tuyệt đối không cho phép.
"Cục trưởng Đàm nói việc này có lẽ không chỉ có người nhà họ Lệ mà còn nhiều thế lực khác, có thể sẽ phức tạp”.
"Họ đang muốn xây thêm mấy tầng văn phòng đúng không? Bảo họ nhà họ Tư tài trợ thêm năm triệu, ai dính líu vào đều bất hết cho tôi”.
Chỉ cần dám ức hiếp vợ anh thì anh sẽ không tha cho bất kỳ kẻ nào.
Bằng không chẳng lẽ lại để chúng nghĩ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409345/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.