Cho nên đến giờ cô ấy vẫn không biết Hạ Phương định làm gì.
Hạ Phương bật cười: "Cậu đoán xem?"
"Mình nghĩ cậu không thể đối tốt với tên khốn kia như vậy, nhất định sẽ chẳng tìm người đẹp gì. Cho nên... chẳng lẽ là chọn nữ đại gia cả trăm cân? Không đúng, anh ta sao xứng với đại gia? Không phải là Thị Nở trăm cân chứ? Ha ha ha..."
Vừa nói, Lucy Mộ Dung vừa tự cười phá lên trước.
Chỉ cần nghĩ tới cảnh Hạ Lâm Dịch bị một người đàn bà trăm cân vừa già vừa xấu hung hăng đè xuống giường chà đạp, cô ấy cảm thấy không gì hả giận bằng.
Hạ Phương liếc Lucy Mộ Dung: "Vậy thì thú vị gì nữa? Cậu chẳng có tí sáng tạo gì cả!"
Lucy Mộ Dung: ?!
Không phải chứ, chẳng lẽ Hạ Phương không tìm đàn bà?
Hay là... không phải là người?
Nghĩ vậy, Lucy Mộ Dung không khỏi rùng mình, nuốt nước miếng kinh ngạc nhìn Hạ Phương.
Hạ Phương liếc cô ấy: "Nhìn mình như vậy làm gì? Cậu hối hận? Đau lòng anh ta?"
"Sao có thể?", Lucy Mộ Dung ưỡn ngực: "Bây giờ mình chỉ muốn thoát khỏi anh ta, thứ đáng ghét như vậy, nhìn thêm một cái mình cũng thấy đau mắt".
Hạ Phương bật cười: "Vậy thì tốt, cậu cứ chờ xem kịch vui đi".
Hạ Phương vừa dứt lời, ti vi trước mặt họ xuất hiện hình ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409281/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.