Chương trước
Chương sau
Trở về phòng sau khi tắm rửa, anh bước đến cạnh cô gái đang say giấc nồng, cúi xuống thơm lên má cô rồi khẽ thở dài.





Rốt cuộc là cô nàng này quá tin anh hay là không xem anh ra ký lô gì vậy hả?



Đến nỗi có người cầm ảnh chụp đến tìm cô, mà cô chỉ quẳng nó cho anh rồi thôi.



Tóm lại là không thèm quan tâm gì hết đúng không?



Tuy rằng đó chỉ là hiểu lầm...



Trước kia anh lười nên không buồn thanh minh, mà bây giờ đã nhiều năm trôi qua, anh cho rằng để người đã khuất ngủ yên mới là tôn trọng.



Nhưng nếu hiểu lầm đó trở thành thứ uy hiếp đến anh, thì anh cũng không ngại tự tay dẹp bỏ sự an tĩnh và tôn trọng ấy.



Đêm đó Tư Thành không được ngon giấc.







Khi anh mở mắt vào sáng hôm sau thì Hạ Phương cũng vừa thức dậy.



"Chào", cô xoa đôi mắt ngái ngủ nhập nhèm, cất giọng khàn khàn nũng nịu.



Tư Thành nghiêng người thơm lên khóe môi cô: “Chào em yêu”.



Xưng hô này như một tia sét bổ xuống làm Hạ Phương cứng đờ: “Anh học ở đâu mấy cái tên sến rện đó vậy?"



Tư Thành nhướng mày cười: “Em không thích à? Vậy cục cưng hay bé yêu nhé?"



Hạ Phương nổi da gà da vịt đầy người: “Xin đừng, anh gọi nữa chắc em tưởng anh bị vong nhập quá”.



Tư Thành phì cười, bị Hạ Phương cướp thời cơ nhéo má: “Ngoan nào, anh còn trẻ, không thể sến chảy nước thế được!"



Khoan, ngoan nào là cái quái gì cơ?



Tư Thành dở khóc dở cười nhìn cô lưu loát rời giường vào nhà tắm.



Vốn định thả thính vợ, ai dè lại bị trêu ngược lại.



Vợ mình đúng là cái gì cũng giỏi mà.



Khi hai người xuống nhà dưới thì thấy Tiết Lan Hâm đã chuẩn bị bữa sáng sẵn sàng.



Hạ Phương chạy tới ôm chầm lấy bà: “Kìa mẹ, con đã dặn mẹ không khỏe thì đừng dậy sớm làm đồ ăn cho tụi con mà?"



"Có gì to tát đâu. Mẹ ở nhà cả ngày không có gì làm, sắp mốc đến nơi rồi", Tiết Lan Hâm liếc xéo con gái: “Bây giờ không tập làm quen thì sau này làm sao đi làm?"



Hạ Phương: Rất có lý, không phản bác được.



"Bên công ty còn sửa sang lại, mẹ muốn thay đổi gì cứ nhắn với tổng phụ trách bên kia, đợi khi nào khỏe hẳn rồi thì sang đó nhìn là được, không cần bận tâm quá nhiều đâu", Tư Thành vừa ăn vừa nói.



Tiết Lan Hâm càng lúc càng vừa lòng anh con rể này, gật đầu: “Ừ, mẹ có nói chuyện với cái cậu bên kia, làm việc cũng tỉ mỉ cẩn thận lắm. Có cậu ta quản lý thì công ty sẽ nhanh chóng về lại vị trí cũ thôi”.



Ba mẹ con trò chuyện câu được câu mất, rồi an tĩnh ăn cơm cùng nhau.



Đến khi Tư Thành lái xe chở Hạ Phương đi làm, cả hai vẫn không nói với nhau câu nào.



Hạ Phương không hề mở miệng đề cập đến tấm ảnh kia, tựa như người đưa nó cho Tư Thành không phải cô vậy.



Nhưng Tư Thành lại càng thấy bất an.



Sao trông Hạ Phương bình thản như không có gì xảy ra hết vậy?



Em ấy thật sự không quan tâm mình có mối quan hệ mập mờ với người phụ nữ nào khác sao?



Bọn họ kết hôn cũng là một sự kiện bất ngờ ngay từ đầu nên cũng không quá mặn nồng với nhau.



Nhưng trong hai tháng vừa qua, tình cảm của anh dành cho Hạ Phương đã tăng vọt.



Đặc biệt là sau khi khám phá nhiều tư thế mới mẻ khác, cuộc sống vợ chồng ngày càng hài hòa, tình cảm cũng càng sâu nặng.


Tư Thành cho rằng mối quan hệ hiện giờ của họ đang ở trong trạng thái hạnh phúc, không dễ gì bị phá vỡ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.