Chương trước
Chương sau
Con đường thiết kế của cô ta còn rất dài, nhưng cô ta chỉ mới đi sai một bước mà phải đối mặt với kết cục đau đớn và thê thảm là mãi mãi không được động tay vào bản vẽ nữa.





Cô ta không thể chấp nhận được kết quả này.



Cô ta muốn xoay chuyển, mà cách tốt nhất chính là quấn lấy Sở Lâm Xuyên.



Nhưng tại sao Sở Lâm Xuyên không ở trong phòng này, mà lại là một gã đàn ông hèn mọn ghê tởm khác?



Lẽ nào Sở Lâm Xuyên đã sớm biết cô sẽ làm vậy nên cố ý giả vờ bị chuốc thuốc, cuối cùng lừa cô ta vào cái bẫy này?



Ngô Bội Bội tự nhận mình đã chuẩn bị rất kỹ càng, hơn nữa chuyện này không phải được lên kế hoạch nhay từ đầu, tất cả đều là tùy cơ ứng biến, Sở Lâm Xuyên không thể có năng lực dự đoán mạnh như vậy được.



Rốt cuộc là sai ở đâu?



"Có người báo cáo các người bán dâm, nhưng qua lời khai của các người thì e là không chỉ có vậy, mà còn thêm tội lập kế cưỡng hiếp. Trước tiên mời hai người về cục cảnh sát rồi nói tiếp".



Cảnh sát dẫn đầu nghe họ cãi vả thì ánh mắt trở nên vi diệu, giọng điệu cũng cứng rắn hơn.



Ngô Bội Bội lập tức lắc đầu nguầy nguậy: "Không được, các anh phải tin tôi, tôi nói thật, tất cả đều là do tên này thèm muốn cơ thể của tôi, thừa dịp tôi uống quá chén lại đem tôi đến đây làm nhục".







"Hừ, tôi còn định nói cô thèm muốn tiền trong ví tôi nên mới cố ý bò lên giường tôi, nhân cơ hộ này cướp của!", người đàn ông kia là một tên giang hồ nhiều tiền có tiếng, từ trước đến giờ đều miệng lưỡi trơn tru, mồm mép lanh lợi, vừa lên tiếng đã đổ tội ngược lại cho Ngô Bội Bội.



"Ông ngậm máu phun người!", Ngô Bội Bội kích động kêu to lên: "Nhìn ông vậy mà giống người có tiền à? Không khí chất không ngoại hình, mặt mày thì y hệt một tên côn đồ cắc ké, còn muốn giả làm người giàu?"



"Hừ, người có tiền thì phải viết chữ lên mặt à? Nực cười thật, lẽ nào vẻ ngoài là thước đo cho tiền trong túi?", người đàn ông khinh thường châm biếm.

Không ngủ được.



Sở Lâm Xuyên bò dậy từ trên giường, mở máy tính ra tìm video giám sát trong căn phòng anh ấy đặt trước mà quản lý khách sạn gửi tới.



Quản lý kia khá thông minh, gửi video là cập nhật mới nhất, có cả hình ảnh ồn ào trước cửa khách sạn sau đó.



Đúng như dự đoán của Sở Lâm Xuyên, tối qua không bao lâu sau khi ném người đàn ông vào căn phòng kia thì có một người phụ nữ cầm thẻ phòng đi vào phòng anh ấy.



Sau đó cô ta bắt đầu động tay động chân với người đàn ông trong phòng, quyến rũ đủ kiểu.



Dù người đàn ông kia bị Sở Lâm Xuyên đánh ngất xỉu, nhưng anh ấy ra tay cũng không quá mạnh.



Bị phụ nữ trêu ghẹo như thế, người đàn ông nhanh chóng có phản ứng, tay chân bắt đầu cử động.



Có điều khi người phụ nữ kia ngẩng đầu lên, Sở Lâm Xuyên vô cùng ngạc nhiên.



Không ngờ lại là Ngô Bội Bội?



Cô ta đúng là to gan, còn lén lút bỏ thuốc anh ấy, muốn lợi dụng cơ hội ra tay với anh ấy?



Tối qua ở phòng VIP, Hạ Phương và Tư Thành không hề hoà nhã với Ngô Bội Bội, anh ấy cũng thẳng thừng đuổi cô ta ra ngoài, e rằng cô ta đã có suy nghĩ xấu xa từ lúc đó rồi?



Lúc trước anh ấy cho rằng Ngô Bội Bội là người phụ nữ của anh hai nên vẫn luôn giúp đỡ cô ta khi ở công ty, khiến cô ta lầm tưởng anh có ý với cô ta, nên tối qua mới chạy đến phòng VIP tìm anh.



Không ngờ Hạ Phương lại xuất hiện vạch trần cô ta, cũng dập tắt hoàn toàn hy vọng của cô ta.



Ngô Bội Bội không cam lòng, nhân cơ hội bỏ thuốc anh ấy, muốn dùng cách này để uy hiếp anh ấy.



Sao khi hiểu rõ nguyên nhân, sắc mặt Sở Lâm Xuyên càng u ám hơn, nét mặt khi nhìn Ngô Bội Bội cũng càng tỏ vẻ chán ghét hơn.



Trong video, Ngô Bội Bội sử dụng hết mọi thủ đoạn, cuối cùng đánh thức người đàn ông đang hôn mê.



Sau đó là những hình ảnh không phù hợp với trẻ em.



Điều khiến Sở Lâm Xuyên cảm thấy ngạc nhiên là Ngô Bội Bội này lại thấp hèn đến thế, từ đầu đến cuối cô ta liên tục quyến rũ người đàn ông, hai người giằng co cả một đêm.



Ghê tởm hơn là Ngô Bội Bội còn nhân cơ hội chụp lén.



Tiếc là e rằng cô ta cũng đã uống nhiều rượu, đã quá say, mắt cũng mờ, hoàn toàn không nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông kia, còn liên tục gọi tên anh ấy.



Sở Lâm Xuyên suýt thì ghê tởm đến mức nôn ra.



Hình ảnh tua nhanh, chẳng mấy chốc đã đến buổi sáng.



Ngô Bội Bội bị người đàn ông đánh thức, thấy người đàn ông lại muốn làm gì mình, cô ta hùa theo một lúc, sau đó mở mắt ra, phát hiện người nọ không phải Sở Lâm Xuyên thì gào to một tiếng, đẩy gã ta ra như phát điên.



Sau đó hai người cãi vả lôi kéo một trận, tạo ra tiếng động rất lớn.



Vừa khéo lúc này Hạ Lâm Dịch gọi cảnh sát tới ép Lucy Mộ Dung mở cửa, tiếng động bên phòng Ngô Bội Bội thành công thu hút sự chú ý của cảnh sát.



Sau đó cửa phòng bị mở ra, hai người lập tức bị nhân viên khách sạn và cảnh sát bao vây.



Nhìn Ngô Bội Bội tỏ vẻ vô tội tố cáo trước ống kính, Sở Lâm Xuyên chỉ cảm thấy buồn cười.



Nhưng anh ấy không ngờ người đàn ông kia còn chuyên nghiệp hơn cả tưởng tượng của mình, anh ấy chỉ bảo quản lý khách sạn gọi điện thoại cho người đàn ông kia, bảo gã ta chỉ cần lát nữa ngoan ngoãn phối hợp thì sẽ cho gã ta bao nhiêu tiền, nếu không gã ta sẽ bị mang tội danh cưỡng hiếp cả đời, người đàn ông này diễn vở kịch vô cùng xuất sắc.



Quả nhiên có tiền có thể sai khiến quỷ ma, đặc biệt là người đàn ông này vốn do người thuê để hại Lucy Mộ Dung.



Nhớ tới Lucy Mộ Dung, Sở Lâm Xuyên lại bắt đầu phiền não.


Người phụ nữ đó…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.