Nhìn chữ ký của Tiết Lan Hâm trên giấy trắng mực đen, Hạ Khánh Dương kích động cười to: “Ha ha ha, rất tốt, ha ha… Tiết Lan Hâm, bà cũng có ngày hôm nay sao, ha ha, không phải có chết cũng không chịu bán nhà sao? Cuối cùng vẫn không nỡ vứt bỏ Hạ Thị? Ha ha…”
“Nhưng bà có cố gắng hơn nữa thì thế nào? Hạ Thị là của tôi, chứ không phải là thứ để bà chứng minh năng lực của mình, nó là của tôi!”
Nhìn dáng vẻ điên rồ của Hạ Khánh Dương, Triệu Lệ Chi càng kiên định với suy đoán lúc trước của mình.
Bà ta hít sâu một hơi, lúc chuẩn bị lên lầu dọn dẹp một vài thứ quý giá của mình thì một thoả thuận khác trong túi xách bỗng rớt ra.
Triệu Lệ Chi sợ hết hồn, vội vàng cúi người xuống nhặt, nhưng lại bị Hạ Khánh Dương giành trước một bước.
Nhìn thoả thuận chuyển nhượng cổ phần có chữ ký của mình, đôi mắt chứa đựng sự kích động của Hạ Khánh Dương nhất thời bị thay thế bằng nỗi khiếp sợ.
Ông ta trợn to mắt nhìn Triệu Lệ Chi với vẻ khó tin, nắm chặt lấy tay bà ta: “Triệu Lệ Chi, đây là cái gì hả? Bà làm gì sau lưng tôi rồi?”
Hạ Khánh Dương bóp lấy cổ Triệu Lệ Chi như nổi điên, xách cả người bà ta lên, quát lên với khuôn mặt dữ tợn: “Ai? Là ai bảo bà làm chuyện này? Triệu Lệ Chi! Bà dám giả mạo tôi ký tên, chuyển nhượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409180/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.