Hạ Phương xuống thang máy đi ra sảnh thì đã thấy Lucy Mộ Dung đang đậu xe đợi sẵn.
Cô lên xe, cười chọc ghẹo: "Đúng giờ ghê ha cục cưng".
Lucy Mộ Dung kiêu ngạo hất cằm lên: "Tất nhiên rồi, mình hẹn ai cũng dám đến muộn hết, chỉ có cậu là mình không dám thôi".
Hạ Phương bật cười: "Mình đáng sợ thế à?"
"Không phải đáng swoj, mà là cậu quá nghiêm túc, cũng rất đúng giờ, mình mà đến muộn thì trông như không cùng đẳng cấp với cậu í".
Hạ Phương bị chọc cười đến là vui vẻ, cô nhóc này lúc nào cũng đáng yêu như vậy.
Hai người đi đến một khu biệt thự cao cấp mới xây ở Giang Lâm.
Nơi này được xây dựa lưng vào núi, bên cạnh có dòng sống Lâm Giang lớn nhất Giang Lâm chảy qua.
Khu biệt thự này thích núi có núi, thích sông có sông, điều kiện môi trường rất tốt.
Lúc Lucy Mộ Dung lái chiếc xe Toyota của mình đến bãi đậu xe, bảo vệ gác cổng còn không thèm nhìn bọn họ lấy một cái chứ đừng nói là đến chào đón.
Hạ Phương cũng không quan tâm, xuống xe kéo tay Lucy Mộ Dung chậm rãi đi vào tòa nhà.
Lucy Mộ Dung đã xem xong nhà rồi.
Cô ấy chọn một căn ở được xây ở giữa sườn núi, có thể ngắm rừng cũng có thể ngắm sông, phong cảnh rất hài hòa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409148/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.