Cô bảo Sở Lâm Xuyên tổng kết ngắn gọn tình hình công ty trong nửa năm qua rồi bắt đầu phân chia công việc và nhiệm vụ cho nửa năm còn lại.
Cuối cùng mới đến giai đoạn phát biểu tự do và trao đổi kinh nghiệm.
Hạ Phương đưa ra một chủ đề chung, chia các nhà thiết kế thành năm tổ, mỗi tổ bốn người. Tất cả có hai mươi phút để làm ra thiết kế cơ bản và trình bày về nó.
Không cần bản vẽ chi tiết, chỉ cần nói ra ý tưởng thiết kế hoàn chỉnh là được.
Dưới những ánh mắt khác lạ của bọn họ, chủ đề mà Hạ Phương đưa ra là: mùa hè.
Họp báo công bố sản phẩm mùa hè vừa diễn ra vào tuần trước nên đây không phải vấn đề khó giải quyết gì với các nhà thiết kế ở đây.
Trong khoảng thời gian vừa qua, ai nấy đều nỗ lực hết mình để đưa sản phẩm của bản thân lên kệ, vì vậy họ đã hiểu chủ đề này như lòng bàn tay.
Tuy nhiên, chính vì hiểu nó rất rõ nên mới càng khó nghĩ ra ý tưởng mới.
Nếu người ra đề là Sở Lâm Xuyên thì họ còn có thể nói lan man, dùng lý luận học trên trường ra để bịp anh ấy, nhưng đứng trước Hạ Phương thì họ chẳng khác gì múa rìu qua mắt thợ.
Thế là những nhà thiết kế từng không xem chủ đề này ra gì bắt đầu mặt nhăn mày nhíu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409145/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.