Đầu tiên là những người không hay biết gì kia, ai nấy đều nhìn Hạ Phương bằng ánh mắt nghi ngờ, vì đa số họ không biết Hạ Phương là ai, thấy cô đi tới bên này với dáng vẻ lạnh lùng và bá đạo thì đồng loạt nhíu mày.
Thậm chí còn có người khinh thường phản bác: “Cô là ai? Chuyện này liên quan gì đến cô?”
Hạ Phương cười giễu cợt: “Dù không biết người bị các người bàn tán là ai, nhưng là cấp trên của các người, tôi cảm thấy mình cần thiết phải cho các người hiểu người thế nào mới có thể làm cấp trên”.
Nghe Hạ Phương lặp lại vấn đề một lần nữa, Ngô Bội Bội mất bình tĩnh, vội vàng buông đũa xuống đứng dậy: “Chào… Chào sếp Phương…”
Ngô Bội Bội nuốt nước miếng, cắn môi, cúi đầu như một đứa trẻ mắc lỗi.
Cô ta không ngờ Hạ Phương sẽ đến căn tin.
Một tháng qua, cô ta đã quen với cuộc sống không có Hạ Phương ở công ty, cũng chưa từng thấy Hạ Phương đến nơi này, ai ngờ cô ta chỉ mới đắc ý một chút mà đã…
Cũng may là khi nãy cô ta không có nói bậy, nếu không…
“Sếp Phương!”, Hạ Thương và Lâm Thư Nhã cũng vội vàng đứng dậy, mấy đồng nghiệp trong bộ phận thiết kế cũng vội chào hỏi Hạ Phương, ai nấy đều căng thẳng như đứa trẻ mắc lỗi.
Mấy người khi nãy vừa tranh cãi và người mạnh miệng với Hạ Phương khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409143/chuong-210.html