Thật ra Hạ Phương là một người rất coi trọng tình cảm.
Nếu không lúc vừa trở về nước, cô cũng sẽ không khó chịu vì sự phản bội của Lục Anh Đường và sự uy hiếp ép buộc vô tình của Hạ Khánh Dương.
Trước giờ tính cách cô khá lạnh nhạt, người thân thiết không nhiều, nhưng vì từ nhỏ đã có một gia đình hạnh phúc, nên cô vẫn luôn khó chấp nhận gia đình bị đổ vỡ.
Nhưng cô vẫn cho Hạ Khánh Dương một cơ hội, có điều đối phương vẫn chỉ tổn thương cô và mẹ một lần nữa.
Sau này sẽ không còn cơ hội nào nữa đâu.
“Nhưng mà…”, Tiết Lan Hâm muốn nói bà vẫn hy vọng Hạ Thị có thể yên ổn.
Nhưng vì sợ Hạ Phương khó xử nên cuối cùng bà cũng không nói ra.
Trước kia bà không khoẻ, luôn nghĩ rằng nếu khoẻ lại, mình nhất định phải trở về Hạ Thị làm việc.
Bây giờ khó khăn lắm mới khoẻ lại thì phát hiện dường như không còn cơ hội nữa rồi.
Sự nồng nhiệt trước đây cũng chỉ có thể phai nhạt theo năm tháng, cuối cùng trở thành tiếc nuối.
Hạ Phương cũng hiểu ý mẹ, cô dịu dàng kéo tay bà: “Mẹ yên tâm, con từng nói rồi, sớm muộn gì Hạ thị cũng sẽ trở về tay mẹ con chúng ta, đó là tâm huyết của mẹ, hôm nay chỉ tạm thời để Hạ Khánh Dương quản lý thôi. Nếu ông ta không có năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409138/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.