"Vẽ cái thứ vớ vẩn gì đây hả? LM mang tiếng là công ty lớn nhất nhì toàn cầu mà vẽ tranh như học sinh tiểu học là thế nào? LM xuống cấp hay là cố tình giao cho thiết kế dỏm để lừa tiền tôi?"
"Tôi muốn lễ phục để dự tiệc đính hôn của con gái tôi chứ không phải tiệc mừng thọ! Thiết kế kiểu này khác gì bà già đi dự đám cưới chứ??"
"Bộ tiền tôi bỏ ra không đủ hả? Hay LM cố tình coi thường bình dân chúng tôi? Vẽ thế này mà cũng đòi đứng nhất toàn cầu, đúng là mắc cười!"
Hạ Phương sợ Lucy Mộ Dung lên sân thượng sẽ kích động mà ngất xỉu nên cố tình không chọn tầng đó.
Chỉ đặt trước một phòng ăn ở tầng ba.
Họ đi theo hướng dẫn của nhân viên, nào ngờ vừa tới cửa thì nghe có tiếng la hét ầm ĩ truyền ra từ phòng bên cạnh.
Bình thường thì Hạ Phương đã không để ý làm gì.
Khổ nổi hai chữ LM cứ ong ong đập vào tai, muốn bỏ qua cũng khó.
Cô ngẩng đầu nhìn vào căn phòng kia, thấy người đứng lố nhố bên trong.
Một trong số đó là một cô gái trẻ mặc chiếc váy đầm kiểu Âu xinh đẹp, với bóng lưng làm Hạ Phương cảm thấy quen quen.
Đối diện cô ta là người vừa buông lời chửi mắng.
Đó là một người phụ nữ tầm ngũ tuần, vóc dáng thấp bé nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409127/chuong-194.html