Bỗng cô nhớ lại sau khi vào quán bar bị người khác động phải, cánh tay hình như có cảm giác bị thứ gì đó đâm vào, đau nhói. Bấy giờ Ngụy Thung mới sa sầm sắc mặt, quay lại định chất vấn Tần Hách rốt cuộc đã làm gì cô ấy.
Lại bị Tần Hách đẩy về phía trước một cái.
"Đi đi, cứ đi về phía trước, đừng quay đầu lại", Tần Hách nói xong, liền xoay người đánh nhau với đám người đã đuổi đến ở đằng sau.
Ngụy Thung trợn tròn hai mắt, lúc này mới muộn màng phát hiện ra không phải cô bị Tần Hách mang đến đây, mà là bị người ta bắt cóc đến.
Vậy nên Tần Hách...
Là đang đến cứu cô?
Biết tình hình không ổn, Ngụy Thung không muốn kéo chân sau của Tần Hách nên vội vàng bỏ chạy ngay.
Ai ngờ vừa chạy đến cửa thì phát hiện bên ngoài cũng có một đám bảo vệ đang canh giữ.
Thấy cô ấy chạy ra, đám kia lập tức xông đến.
Ngụy Thung không biết đánh nhau, chỉ có thể lùi lại dần về phía Tần Hách.
Tần Hách ôm lấy bờ vai của cô, thở hổn hển bên tai cô, bảo rằng: "Đừng sợ, có tôi ở đây".
Hốc mắt Ngụy Thung bỗng ươn ướt.
Bao lâu rồi cô chưa nghe câu nói này?
Không ngờ khi nghe hắn nói lại câu này, lại là đang ở tình cảnh trớ trêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409099/chuong-166.html