Charles lạnh lùng phán: “Vậy sao? Thế thì chống mắt lên xem bọn tao làm được gì”.
Anh ta bảo cô gái mặc đồ bó sát kế bên phóng tín hiệu chi viện, sau đó vít tay ga, phóng chiếc môtô gào thét về phía đám Merkel.
"Rượu mời không uống, chỉ thích rượu phạt thì đừng trách bọn tao không nương tay", gã ta nhổ một bãi nước bọn, hầm hầm ra lệnh: “Chúng mày lên cho tao! Giết thằng Charles, con kia bắt về cho đại ca chơi!"
"Tao vốn không vội báo thù nhưng bọn mày đã đến tận cửa thì đừng hỏi tại sao".
Ba năm ngồi trong nhà đá, mối thù này gã vẫn luôn khắc ghi trong lòng, mỗi một ngày trôi qua đều nghĩ cách xử lý toàn bộ đội bảo vệ, nay được ra tù thì lại bình tĩnh đến kỳ lạ.
Gã biết thù này không thể trả ngay mà phải đi từng bước một.
Nào ngờ đội bảo vệ chẳng thèm để gã vào mắt, hôm nay mà không đòi cả vốn lẫn lãi thì thật có lỗi với bản thân.
Merkel vừa ra lệnh, hai mươi mấy tên đàn em của gã đã móc vũ khí ra, hò hét xông về phía Charles đang lao tới.
Cô gái trẻ và Charles tựa lưng vào nhau, khí thế bừng bừng, chẳng mấy chốc hai bên đã đánh nhau đến rung trời.
Tư Thành giấu mình vào một góc, lười biếng châm cho mình điếu thuốc, nhàn nhã nhìn trận hỗn chiến, tạm thời không có ý can thiệp.
Anh biết bản lĩnh đội bảo vệ thế nào, chỉ tầm ấy tên lâu la cắc ké e rằng không làm gì được hai người kia.
Nhưng Merkel cũng nổi danh là con cáo già quỷ quyệt, đánh không lại không có nghĩa là sẽ không chơi bẩn.
Sợ rằng Charles và cô gái kia hôm nay khó mà thoát thân.
Đó chính là kết quả mà Tư Thành muốn, để anh có được cơ hội "nói chuyện" với Charles.
Cũng là đêm khuya, Hạ Phương bất đắc dĩ phải ở lại trong phòng ngủ kế bên phòng ông cụ Tư.
Nghe người trong nhà nói đây là phòng dành cho Tư Thành.
Nhưng anh chưa từng dọn vào dù chỉ một lần.
Ông cụ rõ ràng đang cố tình muốn Hạ Phương vào đó ở, cho dù phải dùng đến lý do tiện bề chăm sóc ông.
Mà ông cụ một khi đòi hỏi là khiến người khác đau đầu, Tư Trường Thịnh cũng phải chào thua.
Hạ Phương lười so đo, cứ thế thoải mái vào chiếm đóng.
Bị ông cụ hành cho một đêm, Hạ Phương tắm rửa rồi nằm phịch ra giường, chuẩn bị nghỉ ngơi. Nào ngờ vừa đặt lưng xuống thì chiếc điện thoại nho nhỏ trong túi xách bỗng vang lên tiếng còi báo động.
Nó đã im lặng lâu đến mức Hạ Phương suýt quên béng.
Cô cau mày lấy ra, nhìn thấy những tin tức bị mình chặn lại.
Vì không phải tin khẩn cấp nên cô cũng không xem, lập tức tìm đến tín hiệu khẩn cấp mới nhất mà nhìn, sau đó hai mắt nheo lại.
Những ngón tay cô thoăn thoắt lắp ráp điện thoại thành một chiếc máy tính cỡ nhỏ, dùng nó đăng nhập vào một trang web đen, nhanh chóng xác định được vị trí, thông qua máy ảnh mà tìm được băng ghi hình.
Hình ảnh Charles và cô gái trẻ đang quần ẩu với một đám tội phạm ở bến tàu cửa sông Trừng lập tức hiện ra trên màn hình.
"Ha, bại tướng thì cũng chỉ được lên mặt vào lúc này thôi...”
Hạ Phương buông một câu chế nhạo rồi đeo tai nghe, nhanh chóng nhập vào một đoạn mật mã.
Cách đó không xa, Tư Thành vẫn thản nhiên nhìn nhóm Charles bị bao vây tứ phía, không hề có ý giúp đỡ.
Locke đứng phía sau anh cũng lẳng lặng bàng quan.
Khoảng mười phút kể từ khi ẩu đả nổ ra, bên Charles đã rơi xuống thế hạ phong.
Bọn tay sai Merkel mang đến lần này đều là hạng liều mạng, ra tay độc ác, từng chiêu đều có thể lấy đi mạng người, đã vậy còn áp đảo về nhân số khiến Charles và cô gái kia có giỏi cách mấy cũng không bù đắp được lượng sức lực tiêu hao.
Tư Thành tính toán họ cùng lắm chỉ trụ được thêm mười phút nữa.
Nếu đến lúc ấy mà chi viện vẫn chưa đến thì phần thắng chắc chắn thuộc về Merkel.
Gã này vốn là đại ca khu này nhưng lại nhiều lần bị đội bảo vệ khuất phục đến nỗi bây giờ chỉ còn là hạng tôm tép, chỉ có thể làm việc tay chân cho người khác để tìm kế sinh nhai, vì vậy không khó hiểu khi gã hận đội bảo vệ đến tận xương tủy.
Đáng hận hơn nữa là công việc này của gã cũng sắp không chịu nổi nữa rồi.
Từ đó có thể hiểu, nếu Charles rơi vào tay Merkel thì sẽ gặp phải kết cục thế nào.
Nếu Tư Thành đoán không sai, Merkel cũng sẽ nhanh chóng chớp lấy thời cơ khi Charles cạn kiệt thể lực mà dùng một loại thủ đoạn khác để đạt được mục đích của mình với tốc độ nhanh nhất.
Một gã tiểu nhân lòng dạ hiểm độc như gã, trên đời có cái gì mà không làm được?
Khi ấy, Tư Thành chỉ cần xuất hiện cứu hai người kia thì đi mọi chuyện sau đó sẽ thuận lý thành chương.
Lô hàng của bên anh vốn không có vấn đề gì, chỉ vì cấp dưới làm việc sơ sẩy nên mới bị giữ lại.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ tính chất của lô hàng lại đặc thù, nếu không xử lý ổn thỏa sẽ rất phiền phức, khiến Tư Thành phải đích thân ra mặt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]