Hạ Phương khẽ thở dài: “Cậu làm rất tốt, thiết kế của cậu là thiết kế đẹp nhất mà tôi từng thấy, có thể sử dụng đường cong đơn giản để thể hiện ra một thứ vừa thuần tuý vừa đẹp đẽ như thế, cậu là một trong những nhà thiết kế tài giổi nhất mà tôi từng gặp”.
Tần Túc đỏ mặt, chớp mắt hỏi: “Cô Hạ thật sự nghĩ vậy sao?”
Hạ Phương gật đầu: “Đương nhiên rồi”.
Dứt lời, cô nở nụ cười xấu xa: “Nhưng nếu cậu và Amphile ký hợp đồng mỗi năm một lần, vậy hợp tác năm nay có tiếp tục nữa không?”
Tần Túc chớp mắt, khẽ nói: “Cuộc gọi khi nãy là nói chuyện hợp tác với tôi, dù vẫn chưa ký hợp đồng, nhưng thời gian đưa kiểu mới ra thì trường đã gần như quyết định xong là vào tháng bảy rồi”.
Nói xong, cậu ta ngước mắt hỏi Hạ Phương: “Cô Hạ có biết LM không?”
Đâu chỉ biết thôi, cô còn là một trong những người sáng lập nữa đấy, ha ha!
Hạ Phương nhướn mày: “Sao vậy?”
“Khi nãy Anmolly nói với tôi thông báo thiết kế giới hạn Tổng giám đốc thiết kế Phương Hạ của LM hơi giống với thiết kế mới nhất của tôi. Hơn nữa năm trước đối phương phát hành sản phẩm quý thứ hai vào tháng năm, năm nay lại đẩy tới tháng sáu, cùng thời điểm ra sản phẩm mới của tôi năm ngoái”.
Anmolly là trợ lý thiết kế mà Tần Túc liên hệ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409075/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.