"Grừ... gâu gâu gâu!!" 
 Loài ngao Tây Tạng bình thường sẽ không sủa như thế này. 
 Nhưng khi nhìn thấy Hạ Phương bị một sinh vật cả người toát ra vẻ nguy hiếp kéo sang bên Dai Annie lập tức sửng cồ, lồng lộn phát ra những tiếng kêu dữ tợn. 
 Tư Thành nhíu mày nhìn nó, khóe môi cong lên: “Hà, con này cũng dữ đấy”. 
 Hạ Phương xỉa ngay: “Anh sợ à?" 
 "Sợ?" 
 Huấn luyện mấy thứ này với anh là chuyện dễ như ăn kẹo, sợ là sợ thế nào? 
 Nhưng khi ngoái lại, nhìn thấy vẻ ma mãnh trong mắt Hạ Phương, anh liền hiểu ra cô đang khích mình, bèn cười nói. 
 "Hay bà Tư bảo vệ tôi nhé?" 
 Hạ Phương rụt người lại, làm bộ sợ hãi: “Anh còn sợ thì tôi ra làm được gì?" 
 Tư Thành chớp mắt: “Cũng phải”. 
 Nói xong, anh sải bước về trước, đầu tiên là vẫy tay với Dai Annie, sau đó như làm ảo thuật mà ném ra một thứ gì đó. 
 Con ngao vốn đang bật chế độ cảnh giác một trăm phần trăm lập tức nhào tới. 
 Tư Thành chớp lấy cơ hội đi nhanh đến, vịn bên cổ Dai Annie để thay đổi hướng nhìn của nó rồi dắt nó sang bên. 
 Con chó hoàn toàn không có tí ti quyền chủ động nào, cứ thế mơ màng bị anh dẫn đi nơi khác. 
Cứ ngỡ một trận hỗn chiến máu me sẽ diễn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409021/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.