Tư Thành nấu ăn cũng ngon, nhưng anh không ăn cay, cũng không có thói quen thêm ớt vào đồ ăn, vì vậy tuy ăn ngon nhưng không thể hợp miệng Hạ Phương hơn một bàn đồ ăn vừa thơm vừa cay mà thím Trương nấu này. 
Dù đang ăn rất nhanh nhưng động tác của Hạ Phương vẫn tao nhã, tự nhiên, không hề có vẻ thận trọng, giả tạo như các cô chủ nhà giàu, ngược lại còn có thêm vẻ phóng khoáng. 
Vẻ mặt hài lòng của cô khiến dì Trương cũng không khỏi mỉm cười hài lòng theo. 
Ăn xong, Hạ Phương cảm thấy toàn thân thoải mái. 
“Bà chủ, đồ ăn có hợp khẩu vị của bà không?”, thấy Hạ Phương buông đũa, thím Trương thận trọng hỏi. 
Hạ Phương gật đầu: “Ừm, thím Trương nấu rất ngon, tôi rất thích”. 
Nhìn thấy thím Trương vui vẻ bắt đầu dọn dẹp, khóe miệng Hạ Phương cũng nhếch lên. 
Đã ba giờ chiều, Hạ Phương không đến nhà họ Tư tìm Tư Thành, mà bắt xe đi đến một con hẻm hẻo lánh. 
Sau khi xuống xe, cô đội chiếc mũ lưỡi trai lên, rẽ trái quẹo phải nhiều lần, cuối cùng đẩy một cánh cửa sắt không mấy nổi bật ra rồi đi vào. 
Mọi người đều biết tổ chức tình báo lớn nhất cả nước - Hiên Lan Các ở Kinh Thành. 
Nhưng không ai biết vị trí cụ thể của Hiên Lan Các lại ở một góc không dễ thấy như thế này. 
Hạ Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409012/chuong-79.html