Nghe vậy, Lucy Mộ Dung bị vẻ đẹp của Hạ Phương mê đắm, sửng sốt không nói nên lời liền chớp mắt, quay đầu nhìn về phía cửa. 
 Nhìn thấy một cô gái khoảng chừng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi đang đứng ở cửa, mái tóc xoăn sóng to màu nâu, trên đầu thắt nơ con bướm, trên khuôn mặt hơi nhọn hiện lên vẻ ngông cuồng và kiêu ngạo. 
 Cô ta mặc váy ngắn màu hồng nhạt, đi giày cao gót lạnh lùng ngông nghênh đi vào cửa hàng, chỉ vào Hạ Phương, lại nói: “Tôi nói tôi muốn bộ này, nhân viên đâu? Không nghe thấy à?” 
 “Cô có biết thế nào là thứ tự trước sau không?”, Lucy Mộ Dung cười khẩy, bảo vệ trước mặt Hạ Phương, buồn cười nhìn cô gái kiêu ngạo mạn ấy: “Không thấy bạn tôi đang thử à?” 
 “Thử thì thế nào? Cô ta cũng đã mua đâu”, Tần Như Sương vuốt tóc, đắc ý nói: “Cô ta thử thì là của cô ta luôn à? Chưa mua đồ trên mạng bao giờ hả? Ai trả tiền trước thì là của người đó?” 
 Lucy Mộ Dung tức quá bật cười: “Vậy bây giờ cô đã trả tiền chưa? Chưa đúng không? Dù sao bây giờ bộ quần áo này cũng đang ở trên người bạn tôi, còn cô thì sao?” 
 “Ồ? Có biết bao nhiêu người đang thử ở trong cửa hàng này, ai thử cũng sẽ mua à? Hay là ai thử cũng có thể mua được?”, Tần Như Sương cười lạnh lùng, quay đầu nhìn sang Hạ Phương. 
Chiếc váy babydoll dễ thương, người bình thường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3408983/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.