“Sao mụ Tiết Lan Hâm kia còn chưa bị đuổi nữa mẹ?” 
 Trải qua hơn nửa tiếng chờ đợi ở tầng dưới bệnh viện, Hạ Oanh Oanh nhăn nhó hỏi Triệu Lệ Chi. 
 Bà ta đáp với vẻ suy tư: “Đừng vội, chờ thêm chút đã. Bà Lưu kia đầu óc ngu si tứ chi phát triển, cả đời chỉ biết nuông chiều đứa con gái, xảy ra chuyện này chắc chắn sẽ đi làm ầm ĩ lên. Nhiều khi là có con Hạ Phương nên mới trễ vậy”. 
 Hạ Oanh Oanh hấm hứ: “Con nhỏ chết tiệt đó về nước như lột xác thành người khác vậy, nhìn phát ói”. 
 Triệu Lệ Chi vỗ lên tay con gái: “Con cứ gấp gáp thế làm gì? Mẹ có thể đưa mẹ nó vào bệnh viện thì sợ gì một con nhãi vắt mũi chưa sạch?” 
 Hạ Oanh Oanh nở nụ cười khoái trá: “Dạ đúng, không có bố với Anh Đường thì nó chẳng là cái thá gì cả. Sớm muộn gì nó cũng phải quỳ xuống cầu xin mẹ con mình trả tiền thuốc cho mẹ nó”. 
 Triệu Lệ Chi hếch mũi lên trời đầy đắc ý. 
 Mục đích họ đến bệnh viện hôm nay không chỉ để chọc tức Tiết Lan Hâm mà còn nhân cơ hội đi thăm Lưu Vi Vi hòng kết thân với mợ út của Tư Hạo Hiên. 
 Hạ Oanh Oanh và Lưu Vi Vi vừa khéo là bạn cùng lớp, có một lần người sau tiết lộ mình là em họ của Tư Hạo Hiên, bèn được người trước nhớ kỹ trong lòng. 
Thế là vừa nghe tin Lưu Vi Vi bị thương nằm cùng bệnh viện với Tiết Lan Hâm, mẹ con họ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3408949/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.