“Cậu, cậu Thành…”, Triệu Đại Thành không hiểu ý trong lời nói của Tư Thành bèn lau mồ hôi lạnh, đang định giải thích vài câu. 
 Nhưng lại thấy Tư Thành đột nhiên gây khó dễ, anh túm tóc gã đàn ông thô bỉ kia, đánh mạnh một trận… 
 “Đây là quản lý an ninh quán bar rất tốt mà ông nói? Không ai dám gây sự?” 
 Tư Thành đánh gã đó mà mặt không đỏ, hơi thở không gấp, đến khi gã đó gục xuống anh mới phủi tay, lạnh lùng nhìn Triệu Đại Thành. 
 “Cậu, cậu Thành, đây, đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi. Cậu yên tâm, tôi chắc chắn sẽ xử lý người này ổn thỏa…”, toàn thân Triệu Đại Thành đổ đầy mồ hôi lạnh, ông ta mau chóng cúi đầu nhận lỗi. 
 Nói xong ông ta còn không quen quát mấy tên bảo vệ: “Mấy người còn ngây ra đó làm gì? Mau đưa tên chó má không có mắt này đi cho tôi!” 
 Nói rồi Triệu Đại Thành lại tiến lên định giải thích, nhưng bị Tư Thành giơ tay ngăn lại. 
 “Điều tra rõ chuyện hôm nay, cho tôi một lời giải thích hợp lý”. 
 Tư Thành biếng nhác đi tới trước mặt Hạ Phương, bàn tay thon dài đột nhiên nâng cằm cô lên, nhướng mày nghịch ngợm: “Đúng là rất được”. 
 “Sao anh lại ở đây?”, Hạ Phương nhíu mày, không vui giơ tay lên, muốn hất tay anh ra nhưng lại bị anh nắm vào trong lòng bàn tay. 
 Cô cố gắng muốn thoát khỏi tay anh, nhưng phát hiện lực tay của anh rất mạnh. 
“Tôi hỏi anh…”, Hạ Phương hơi tức giận trừng mắt nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3408943/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.