"Anh... đang thiếu tiền sao?" 
 Tư Thành vẽ ra một nụ cười lười biếng, tay vân vê chơi đùa chiếc ly thủy tinh, gương mặt đầy yêu nghiệt càng thêm hấp dẫn dưới ánh đèn lóa mắt. 
 Hạ Phương suýt nữa bị câu mất hồn phách. 
 Cô bèn lắc đầu để giữ vững thần trí, đoạn vỗ bàn đứng dậy, lên giọng nghiêm túc. 
 "Tôi không biết anh đã hớp hồn được bao nhiêu cô rồi, nhưng bây giờ chúng ta đã kết hôn, hy vọng anh có thể tự chấn chỉnh, trở thành một công dân lương thiện. Sống trên đời nghèo không phải cái tội, chỉ cần nỗ lực công tác, một lòng phấn đấu rồi cũng sẽ có ngày khấm khá hơn”. 
 "Tôi không mong anh có thể cho tôi vinh hoa phú quý, nhưng ít nhất nhân phẩm phải đàng hoàng, anh hiểu chứ?" 
 "Trong hợp đồng tôi cũng có viết, nếu anh vì tiền mà làm ra những việc táng tận lương tâm thì chúng ta lập tức ly hôn”. 
 Tư Thành nghệch mặt ra nhìn cô, hoàn toàn không biết mình đã làm ra những việc táng tận lương tâm gì... 
 Cũng may đối phương không để anh hoang mang quá lâu đã tiếp tục: “Nói đi, tối hôm qua anh nhận của họ bao nhiêu tiền?" 
 "Tiền gì?", đến đây thì Tư Thành hết giả ngu được. 
 Đây đã không còn là hiểu lầm mà đã phát triển thành bêu rếu, phỉ báng, nhục mạ nhân phẩm rồi. 
 "Tiền họ thuê anh làm nhục tôi", Hạ Phương dứt khoát nói thẳng. 
 Tư Thành lộ ra vẻ bừng tỉnh, thì ra đêm qua em ấy bị người khác hãm hại? 
Chẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3408937/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.